péi nú
chǎn nú
xiè nú
guǐ nú
gōng nú
sāo nú
cháng nú
bān nú
lí nú
mǎ nú
ā nú
xiǎo nú
zōu nú
hú nú
zéi nú
qióng nú
dāng nú
chì nú
xī nú
guān nú
zhǔ nú
yù nú
jiā nú
mò nú
qí nú
dīng nú
zhā nú
xié nú
jīn nú
qū nú
fān nú
táo nú
zhòng nú
yǎn nú
yōng nú
lào nú
dà nú
xī nú
qián nú
yǎ nú
xiàng nú
háo nú
róu nú
huā nú
tū nú
cuì nú
rén nú
gàn nú
sì nú
jiān nú
mán nú
qīng nú
māo nú
zhòng nú
wán nú
xī nú
zhuī nú
jú nú
mù nú
shī nú
kūn nú
qí nú
jiàn nú
zú nú
yòng nú
huáng nú
bào nú
zhí nú
kūn nú
shū nú
yáng nú
qiú nú
qián nú
hēi nú
qiān nú
fū nú
yān nú
jì nú
chē nú
zhuāng nú
hái nú
ǎi nú
liáo nú
wō nú
xiān nú
xiōng nú
gōng nú
mài nú
jiān nú
zhèng nú
bì nú
shí nú
mù nú
wǔ nú
qíng nú
jié nú
cóng nú
kuáng nú
tán nú
xiá nú
tóng nú
qí nú
níng nú
nóng nú
fēi nú
yàn nú
qián nú
chen nú
gǒu nú
yōng nú
niàn nú
jiāo nú
wǔ nú
hù nú
lì nú
bān nú
cāng nú
gēng nú
pú nú
zhú nú
yīn nú
tián nú
僮奴tóngnú
(1) 僮仆,奴仆。
例宗族僮奴百许人。——明·高启《书博鸡者事》英houseboy;manservant;servant;slave⒈ 奴仆。
引《汉书·王莽传上》:“僮奴衣布,马不秣穀,食饮之用,不过凡庶。”
清曹寅《题丁云鹏玉川煎茶图》诗:“兴致黄农上,僮奴若箇知?”
郭沫若《中国史稿》第三编第三章第五节:“尤其是掌权的外戚……拥有成百上千的僮奴,生活奢侈到了极点。”
1. 封建时代受奴役的未成年人:书僮。僮仆。
2. 古同“童”。
奴读音:nú奴nú(1)(名)受剥削阶级压迫、剥削、役使而没有自由的人:家~|农~|亡国~。(2)(名)青年女子自称(多见于早期白话):~家。(3)(动)像对待奴隶一样地蹂躏、使用:~役。