xiá xùn
yīn xùn
kǔn xùn
chuí xùn
bǎo xùn
jiè xùn
guī xùn
xiào xùn
hù xùn
líng xùn
shèng xùn
tóng xùn
chén xùn
gù xùn
zuǎn xùn
mǔ xùn
chéng xùn
yí xùn
yí xùn
bāng xùn
jī xùn
cí xùn
běn xùn
shǒu xùn
cí xùn
dì xùn
mò xùn
ruì xùn
chéng xùn
shī xùn
kǔ xùn
dào xùn
péi xùn
jiā xùn
jiè xùn
zuò xùn
xuān xùn
fǔ xùn
diǎn xùn
jūn xùn
shòu xùn
fǎn xùn
diào xùn
bǎo xùn
tíng xùn
jiào xùn
pī xùn
jǐng xùn
dōng xùn
dǎo xùn
sī xùn
gǔ xùn
héng xùn
jiǎng xùn
mó xùn
jiǎng xùn
yí xùn
guī xùn
jiā xùn
chén xùn
guāng xùn
cí xùn
zhōu xùn
lǐ xùn
guǐ xùn
jiàn xùn
gǔ xùn
lún xùn
jiè xùn
tōng xùn
róu xùn
dū xùn
fū xùn
huà xùn
jí xùn
dá xùn
nán xùn
zhāo xùn
jiǎng xùn
gé xùn
qǐng xùn
⒈ 亦作“謩训”。
⒉ 谋略和训诲。
引《书·胤征》:“圣有謨训,明徵定保。”
孔传:“圣人所谋之教训,为世明证,所以定国安家。”
唐权德舆《唐故尚书兵部郎中杨君文集序》:“协书命於謩训,荐声诗於郊庙。”
章炳麟《艾如张董逃歌序》:“古之謨训,上思利民,忠也;朋友善道,忠也;憔悴事君,忠也。”
⒊ 谟和训。 《尚书》文体名。
引唐柳宗元《<杨评事文集>后序》:“著述者流,盖出於《书》之謨训,《易》之象繫。”
谟mó(名)策略;计划。
训读音:xùn1.教导;训诫:教~。~话。~词。~了他一顿。挨了一通~。
2.教导或训诫的话:家~。遗~。
3.训练:培~。轮~。军~。
4.准则:不足为~。
5.解释(词义):~诂。
6.姓。