圣训


圣训的组词


圣考

shèng kǎo

圣库

shèng kù

圣去

shèng qù

圣录

shèng lù

圣教

shèng jiào

圣齑

shèng jī

圣寿

shèng shòu

圣母

shèng mǔ

圣谛

shèng dì

圣灵

shèng líng

圣鉴

shèng jiàn

圣姑

shèng gū

圣姿

shèng zī

圣洁

shèng jié

圣喆

shèng zhé

圣谋

shèng móu

圣则

shèng zé

圣私

shèng sī

圣水

shèng shuǐ

圣辰

shèng chén

圣畧

shèng lüè

圣功

shèng gōng

圣训

shèng xùn

圣惪

shèng dé

圣湖

shèng hú

圣泉

shèng quán

圣国

shèng guó

圣心

shèng xīn

圣者

shèng zhě

圣智

shèng zhì

圣境

shèng jìng

圣僧

shèng sēng

圣虑

shèng lǜ

圣览

shèng lǎn

圣胎

shèng tāi

圣恩

shèng ēn

圣范

shèng fàn

圣代

shèng dài

圣旨

shèng zhǐ

圣父

shèng fù

圣贤

shèng xián

圣瑞

shèng ruì

圣朝

shèng cháo

圣果

shèng guǒ

圣谟

shèng mó

圣略

shèng lüè

圣门

shèng mén

圣上

shèng shàng

圣令

shèng lìng

圣髓

shèng suǐ

圣庙

shèng miào

圣眷

shèng juàn

圣勋

shèng xūn

圣牌

shèng pái

圣辉

shèng huī

圣餐

shèng cān

圣良

shèng liáng

圣裁

shèng cái

圣林

shèng lín

圣火

shèng huǒ

圣帝

shèng dì

圣通

shèng tōng

圣哲

shèng zhé

圣典

shèng diǎn

圣躬

shèng gōng

圣聪

shèng cōng

圣节

shèng jié

圣讳

shèng huì

圣知

shèng zhī

圣猷

shèng yóu

圣法

shèng fǎ

圣旦

shèng dàn

圣历

shèng lì

圣木

shèng mù

圣断

shèng duàn

圣明

shèng míng

圣皇

shèng huáng

圣笤

shèng tiáo

圣轨

shèng guǐ

圣宸

shèng chén

圣药

shèng yào

圣矩

shèng jǔ

圣德

shèng dé

圣诞

shèng dàn

圣女

shèng nǚ

圣杯

shèng bēi

圣策

shèng cè

圣灯

shèng dēng

圣神

shèng shén

圣相

shèng xiāng

圣事

shèng shì

圣乡

shèng xiāng

圣觉

shèng jué

圣洗

shèng xǐ

圣怀

shèng huái

圣人

shèng rén

圣诲

shèng huì

圣王

shèng wáng

圣珓

shèng jiào

圣规

shèng guī

圣谗

shèng chán

圣鸟

shèng niǎo

圣筊

shèng jiǎo

圣焰

shèng yàn

圣臣

shèng chén

圣主

shèng zhǔ

圣像

shèng xiàng

圣地

shèng dì

圣伤

shèng shāng

圣儒

shèng rú

圣城

shèng chéng

圣手

shèng shǒu

圣度

shèng dù

圣论

shèng lùn

圣诫

shèng jiè

圣子

shèng zǐ

圣米

shèng mǐ

圣君

shèng jūn

圣后

shèng hòu

圣尼

shèng ní

圣道

shèng dào

圣海

shèng hǎi

圣证

shèng zhèng

圣殿

shèng diàn

圣会

shèng huì

圣语

shèng yǔ


苦训

kǔ xùn

宣训

xuān xùn

同训

tóng xùn

戒训

jiè xùn

庭训

tíng xùn

轨训

guǐ xùn

格训

gé xùn

礼训

lǐ xùn

典训

diǎn xùn

辞训

cí xùn

贻训

yí xùn

嘉训

jiā xùn

彝训

yí xùn

借训

jiè xùn

聆训

líng xùn

乩训

jī xùn

讲训

jiǎng xùn

调训

diào xùn

闺训

guī xùn

谌训

chén xùn

军训

jūn xùn

导训

dǎo xùn

抚训

fǔ xùn

丕训

pī xùn

柔训

róu xùn

化训

huà xùn

遐训

xiá xùn

奬训

jiǎng xùn

难训

nán xùn

光训

guāng xùn

家训

jiā xùn

邦训

bāng xùn

规训

guī xùn

谟训

mó xùn

受训

shòu xùn

冬训

dōng xùn

古训

gǔ xùn

保训

bǎo xùn

本训

běn xùn

培训

péi xùn

音训

yīn xùn

师训

shī xùn

莫训

mò xùn

反训

fǎn xùn

宝训

bǎo xùn

垂训

chuí xùn

纂训

zuǎn xùn

道训

dào xùn

谏训

jiàn xùn

诫训

jiè xùn

递训

dì xùn

诂训

gǔ xùn

教训

jiào xùn

请训

qǐng xùn

昭训

zhāo xùn

圣训

shèng xùn

姆训

mǔ xùn

司训

sī xùn

承训

chéng xùn

警训

jǐng xùn

睿训

ruì xùn

词训

cí xùn

遗训

yí xùn

奖训

jiǎng xùn

轮训

lún xùn

壸训

kǔn xùn

敷训

fū xùn

陈训

chén xùn

达训

dá xùn

故训

gù xùn

督训

dū xùn

周训

zhōu xùn

校训

xiào xùn

互训

hù xùn

恒训

héng xùn

成训

chéng xùn

作训

zuò xùn

慈训

cí xùn

守训

shǒu xùn

通训

tōng xùn

集训

jí xùn

上一组词:睿训
下一组词:宣训

更多圣的组词

圣训的意思


词语解释:

圣训shèngxùn

(1) 旧指圣人的训诫告谕或皇帝的诏令等

例先遣内侍持历朝圣训授君。——清·梁启超《谭嗣同传》英a sage's instruction; imperial edict

(2) 中国伊斯兰教徒指伊斯兰教奠基者穆罕默德的思想和行为记录

英(of Chinese Moslem) a memorandum of Mohammed

引证解释:

⒈ 圣人的教导。指儒家相传的训谕。参见“圣教”。

引汉蔡邕《释诲》:“且用之则行,圣训也;舍之则藏,至顺也。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·正纬》:“经显,圣训也;纬隐神教也。圣训宜广,神教宜约。”
明陈汝元《金莲记·构衅》:“章老先生,你背圣训了,怎么説一个似可去。”
清陈梦雷《抒哀赋》:“委吉凶以任运兮,永圣训以自强。”

⒉ 帝王的训谕、诏令。

引宋何薳《春渚纪闻·姚麟奏对》:“麟恐伏而对曰:‘诚如圣训,然臣自行列,蒙陛下拔擢,使掌卫兵於殿庭之间,此岂臣当以私恩结下,为身计耶?’”
元耶律楚材《和平阳王仲祥韵》:“洪恩浹四海,圣训宜书绅。”
清昭槤《啸亭杂录·太宗读<金史>》:“谆谆数千言,详载圣训。”

⒊ 阿拉伯文的意译,原意为传闻、传述。后专指对穆罕默德言行的传述--“穆罕默德言行录”。在中国,圣训也称“圣训经”、“至圣宝训”、“至圣宝谕”、“圣谕”等。

网络解释:

圣训

圣训是伊斯兰教的经典。原意为“传闻”、“传述”,后专指对逊奈(summh)的传述,即对穆罕默德的言行及其所默认的行为的传述。穆罕默德死后,发布安拉启示的活动随之停止,此后,凡在《古兰经》中没有规定的问题,就从《圣训》中寻找答案和根据。主要内容包括穆罕默德在传教过程中的记事,伊斯兰教的信仰和基本教义的阐述等。它是《古兰经》的解释和补充,是穆斯林的生活和行为准则,也是仅次于《古兰经》的伊斯兰法的基本渊源。
更多训的组词

圣训详细解释


读音:shèng

圣shèng(1)(形)最崇高的:神~。(2)(形)称学知识或技能有极高成就的:诗~。(3)(名)指圣人:~贤。(4)(名)封建社会尊称帝王:~旨。

读音:xùn

1.教导;训诫:教~。~话。~词。~了他一顿。挨了一通~。

2.教导或训诫的话:家~。遗~。

3.训练:培~。轮~。军~。

4.准则:不足为~。

5.解释(词义):~诂。

6.姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025