shī zhòng
shī dì
shī shēng
shī niáng
shī pó
shī gàn
shī bǐ
shī zǔ
shī xué
shī xīn
shī xiōng
shī gǔ
shī dài
shī lǎo
shī zhàng
shī láng
shī zōng
shī yǐn
shī bó
shī fàn
shī tài
shī shuō
shī rén
shī jǔ
shī mó
shī jiě
shī jì
shī qī
shī shì
shī chéng
shī mó
shī kuàng
shī shī
shī shì
shī chuán
shī yú
shī bǎo
shī zǐ
shī lǜ
shī xùn
shī fu
shī mǔ
shī jiāo
shī bó
shī xiàng
shī dào
shī mén
shī jūn
shī fǎ
shī fēng
shī lǚ
shī shuài
shī tǎ
shī gū
shī yǎng
shī dé
shī tú
shī fu
shī diàn
shī zhǎng
shī biǎo
shī chuán
shī yǔ
shī rú
shī wáng
shī qí
shī yí
shī fǔ
shī yé
shī mǔ
shī jiàng
shī yuán
shī shù
shī gōng
shī bīng
shī yǒu
shī zūn
shī kǎi
shī lì
shī gōng
gǔ xùn
yí xùn
tōng xùn
mò xùn
zuǎn xùn
tóng xùn
róu xùn
lún xùn
péi xùn
chén xùn
dǎo xùn
cí xùn
líng xùn
zhōu xùn
jiào xùn
sī xùn
bǎo xùn
běn xùn
mó xùn
guāng xùn
jiè xùn
xuān xùn
guǐ xùn
diǎn xùn
jǐng xùn
chéng xùn
xiá xùn
dì xùn
xiào xùn
chéng xùn
nán xùn
zhāo xùn
jī xùn
huà xùn
shī xùn
jiǎng xùn
ruì xùn
jiè xùn
shèng xùn
guī xùn
dū xùn
shǒu xùn
bǎo xùn
dào xùn
jiā xùn
gé xùn
chuí xùn
fǔ xùn
zuò xùn
jūn xùn
bāng xùn
jí xùn
chén xùn
gǔ xùn
dōng xùn
gù xùn
lǐ xùn
qǐng xùn
hù xùn
guī xùn
shòu xùn
kǔn xùn
cí xùn
pī xùn
jiǎng xùn
tíng xùn
mǔ xùn
fū xùn
kǔ xùn
fǎn xùn
dá xùn
yí xùn
cí xùn
jiè xùn
jiàn xùn
jiā xùn
yīn xùn
jiǎng xùn
diào xùn
héng xùn
yí xùn
师训shīxùn
(1) 老师的教诲
例师训不(.好工具)可违英teacher's instructions⒈ 师傅的训诲。
引《文选·江淹<杂体诗·嵇中散>》:“曰余不师训,潜志去世尘。”
李善注:“嵇康《幽愤诗》曰:‘恃爱肆怛,不训不师。’”
刘良注:“言不受师教训而深远於俗事。”
唐刘知几《史通·自叙》:“既欲知古今沿革、历数相承,於是触类而观,不假师训。”
师长的训示、教诲。
1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。
训读音:xùn1.教导;训诫:教~。~话。~词。~了他一顿。挨了一通~。
2.教导或训诫的话:家~。遗~。
3.训练:培~。轮~。军~。
4.准则:不足为~。
5.解释(词义):~诂。
6.姓。