xùn dí
xùn zǐ
xùn yì
xùn sù
xùn dū
xùn bīng
xùn xié
xùn xíng
xùn zhèng
xùn mó
xùn liàn
xùn nóng
xùn jiǎng
xùn shí
xùn jiǎng
xùn jiào
xùn lǐng
xùn zé
xùn xīn
xùn lì
xùn gào
xùn chì
xùn yǎ
xùn hú
xùn huǐ
xùn chì
xùn duì
xùn shī
xùn bì
xùn gǔ
xùn cí
xùn zì
xùn mín
xùn jí
xùn miǎn
xùn kāi
xùn shì
xùn tiáo
xùn yuè
xùn lìng
xùn hú
xùn méng
xùn bǎo
xùn chéng
xùn lí
xùn chì
xùn jǐng
xùn xù
xùn jiàn
xùn cóng
xùn móu
xùn liàn
xùn zé
xùn jīng
xùn yòu
xùn shì
xùn jù
xùn fàn
xùn fǔ
xùn liàn
xùn fǎ
xùn dǎo
xùn shú
xùn jiè
xùn dào
xùn ài
xùn fá
xùn shì
xùn yù
xùn jiǎng
xùn zú
xùn zhòu
xùn cí
xùn qì
xùn lǜ
xùn gù
xùn lì
xùn lǚ
xùn hù
xùn yù
xùn gé
xùn cái
xùn guī
xùn jiě
xùn tǎo
xùn xué
xùn chì
xùn diǎn
xùn zhù
xùn jiè
xùn huà
xùn dú
xùn zhé
xùn huì
xùn kè
zǐ gào
zhì gào
luán gào
wǔ gào
xùn gào
hóng gào
diǎn gào
xǐ gào
líng gào
cì gào
shàn gào
yí gào
fēng gào
wǎng gào
guān gào
héng gào
jié gào
shì gào
mìng gào
lún gào
wén gào
mó gào
cí gào
yǎ gào
zhōu gào
shēn gào
dà gào
tíng gào
chuí gào
jīn gào
huā gào
bì gào
yǎn gào
⒈ 《尚书》六体中训与诰的并称。训乃教导之词,诰则用于会同时的告诫。参见“六体”。
引《书序》:“足以垂世立教,典謨、训誥、誓命之文凡百篇。”
清章学诚《文史通义·诗教下》:“演畴皇极,训誥之韵者也。”
罗惇曧《文学源流》:“典謨训誥之文,皆言简质而意博深。”
⒉ 泛指训导告诫之类的文辞。参见“六体”。
引《陈书·宣帝纪》:“懋赏之言,明于训誥;挟纊之美,著在抚巡。”
宋陆佃《答陈民先都曹书》:“古之人胥训誥,不必亲相与言也,以文与象示之而已。”
明焦竑《焦氏笔乘·丝纶簿》:“且宦寺不当干政,祖宗训誥,可据者甚多。”
1.教导;训诫:教~。~话。~词。~了他一顿。挨了一通~。
2.教导或训诫的话:家~。遗~。
3.训练:培~。轮~。军~。
4.准则:不足为~。
5.解释(词义):~诂。
6.姓。
诰读音:gào诰gào(名)古代帝王对臣子的命令。