bān bó
bān zhǐ
bān zhěn
bān ér
bān xī
bān tū
bān bìn
bān zhuī
bān diǎn
bān wén
bān lóng
bān bān
bān jiū
bān sǔn
bān lín
bān qiú
bān bù
bān māo
bān lán
bān shǒu
bān cháng
bān cāng
bān wěi
bān yún
bān rán
bān wén
bān lán
bān máo
bān bó
bān shàn
bān guǎn
bān lí
bān mǎ
bān dú
bān jiū
bān zhuī
bān bāo
bān jì
bān nú
bān dòu
bān lán
bān máo
bān diǎn
bān gǔ
bān cǎi
bān pó
bān lán
bān shí
bān huáng
bān zǐ
bān lín
bān zhú
bān lí
bān bái
bān sī
bān wū
bān hóng
bān zhè
bān xiá
bān jiàn
bān hén
bān yú
bān lián
bān yī
bān mǎ
bān zhàng
bān mì
斑斓bānlán
(1) 色彩错杂灿烂的样子
例在五彩斑谰的水石间,鱼群闪闪的鳞光映着雪水清流。——碧野《天山景物记》英gorgeous;bright-coloured⒈ 色彩错杂灿烂貌。
引晋王嘉《拾遗记·岱舆山》:“北有玉梁千丈,驾玄流之上……玉梁之侧,有斑斕自然云霞龙凤之状。”
唐权德舆《送别沅汎》诗:“斑斕五綵服,前路春物熙。”
《二刻拍案惊奇》卷三六:“忽地起阵狂风,一个斑斕猛虎,跳将出来,照头一扑,把行者拖的去了。”
鲁迅《且介亭杂文二集·徐懋庸作<打杂集>序》:“我还更乐观于杂文的开展,日见其斑斓。”
⒉ 比喻孝养父母。参见“斑衣戏彩。”
引明朱鼎《玉镜台记·得书》:“违定省,絶温凊,把斑斕疎旷也。”
形容花纹鲜丽,光彩夺目。