bān sǔn
bān pó
bān cāng
bān bìn
bān shǒu
bān mì
bān huáng
bān diǎn
bān zhàng
bān lín
bān zhuī
bān zhú
bān wū
bān yún
bān dú
bān máo
bān zhuī
bān māo
bān lán
bān lán
bān yī
bān shàn
bān tū
bān cháng
bān bāo
bān shí
bān lí
bān guǎn
bān dòu
bān bó
bān jiàn
bān sī
bān diǎn
bān zhěn
bān ér
bān jiū
bān xī
bān bù
bān mǎ
bān lóng
bān lán
bān hóng
bān zǐ
bān qiú
bān jiū
bān máo
bān lí
bān lián
bān zhǐ
bān wén
bān xiá
bān zhè
bān jì
bān bó
bān bái
bān lín
bān hén
bān bān
bān gǔ
bān wén
bān rán
bān lán
bān cǎi
bān nú
bān yú
bān wěi
bān mǎ
chán bāo
biǎn bāo
mó bāo
lún bāo
qǐ bāo
pǐ bāo
xuē bāo
cuī bāo
zhū bāo
tún bāo
kāi bāo
chì bāo
liǎn bāo
zhuó bāo
biān bāo
sǔn bāo
jī bāo
pī bāo
tuí bāo
kān bāo
qiē bāo
bì bāo
bān bāo
tūn bō
shēng bāo
jù bāo
xún bāo
tuī bāo
póu bāo
chōu bāo
pǐ bāo
bī bāo
kū bāo
pán bō
gōu bāo
chuǎn bāo
bān bāo
diāo bāo
bēng bāo
pò bāo
gōng bāo
huó bō
huǐ bāo
kè bāo
jié bāo
bēi bāo
chǔ bāo
diē bāo
shāng bāo
cūn bāo
qīn bāo
gōu bāo
tuí bāo
xiǎn bāo
sī bāo
qiāo bāo
bì bāo
juān bāo
jiān bāo
gē bō
dàn bāo
piāo bāo
zhǐ bāo
cán bāo
zhī bāo
bī bāo
yì bāo
jiě bāo
tuán bāo
màn bāo
duò bāo
duǒ bāo
yùn bāo
bān bāo
chǐ bāo
xián bāo
kè bāo
zhuī bāo
pí bāo
jiǎn bāo
kè bāo
tuō bāo
tú bāo
⒈ 斑驳,色彩错杂貌。
引五代欧阳炯《题景焕画应天寺壁天王歌》:“臂横鹰爪尖纤利,腰缠虎皮斑剥红。”
明周浈《池口舟中见九华山》诗:“嵁霞上斑剥,石乳下碖硱。”
臧克家《自己的写照》:“武昌,这座斑剥的古城。”
⒉ 斑斑点点而有剥落。
引宋叶绍翁《四朝闻见录附录·题大令保母帖》诗:“点画微微见斑剥,陶坯泥沙相杂糅。”
明蒋一葵《长安客话·极乐寺》:“殿前剔牙松数株,松身鲜翠嫩黄,斑剥若鱼鳞,大可七八围,盖奇物也。”
清吴伟业《画中九友歌》:“尊彝斑剥探商周,得意换却千金裘。”
斑驳剥落。
如:「斑剥的墙壁经过粉刷后,焕然一新。」
斑bān(1)(名)斑点或斑纹:红~|黑~。(2)(形)有斑点或斑纹的:~马|~鸠。
剥读音:bāo,bō[ bāo ]1. 去掉外面的皮或其他东西:剥皮。剥花生。