bān wén
bān wū
bān māo
bān zhú
bān dú
bān lí
bān gǔ
bān mǎ
bān shí
bān jiàn
bān wěi
bān hóng
bān shǒu
bān mì
bān zhuī
bān bó
bān guǎn
bān shàn
bān lín
bān jì
bān qiú
bān lán
bān cǎi
bān lán
bān lóng
bān sī
bān zǐ
bān lián
bān zhěn
bān nú
bān bāo
bān máo
bān sǔn
bān zhǐ
bān yún
bān lán
bān lán
bān cāng
bān xī
bān yī
bān máo
bān zhè
bān yú
bān lín
bān hén
bān zhàng
bān xiá
bān lí
bān huáng
bān zhuī
bān tū
bān diǎn
bān pó
bān cháng
bān dòu
bān jiū
bān bìn
bān bó
bān mǎ
bān bù
bān bān
bān bái
bān rán
bān jiū
bān wén
bān diǎn
bān ér
miàn zhàng
qióng zhàng
gǎn zhàng
zé zhàng
xìn zhàng
fù zhàng
qì zhàng
qiǎng zhàng
hè zhàng
jū zhàng
tíng zhàng
zhǔ zhàng
chàn zhàng
mù zhàng
yǎng zhàng
guǎi zhàng
guà zhàng
guǎi zhàng
míng zhàng
chǔ zhàng
dà zhàng
yù zhàng
jī zhàng
shuāi zhàng
jiū zhàng
qì zhàng
yě zhàng
yán zhàng
fú zhàng
dài zhàng
děng zhàng
huà zhàng
cì zhàng
jì zhàng
dāo zhàng
lóng zhàng
táo zhàng
chán zhàng
zhuàn zhàng
quán zhàng
bàng zhàng
chuàn zhàng
cè zhàng
zhí zhàng
chǐ zhàng
xùn zhàng
zhì zhàng
biān zhàng
yá zhàng
shǒu zhàng
pào zhàng
yǐn zhàng
jī zhàng
tǐng zhàng
cǎi zhàng
zhōu zhàng
páo zhàng
āi zhàng
mǎn zhàng
jué zhàng
zhú zhàng
qiǎng zhàng
chuí zhàng
tún zhàng
huán zhàng
jiā zhàng
jù zhàng
zhè zhàng
máng zhàng
tòng zhàng
chī zhàng
qiú zhàng
qióng zhàng
bīng zhàng
mó zhàng
jù zhàng
qí zhàng
xíng zhàng
bào zhàng
dǎo zhàng
zhù zhàng
bān zhàng
má zhàng
qióng zhàng
dān zhàng
lí zhàng
hán zhàng
xī zhàng
kē zhàng
dèng zhàng
xíng zhàng
ōu zhàng
xiāng zhàng
jiǎ zhàng
méi zhàng
jū zhàng
zhū zhàng
huà zhàng
zhuō zhàng
fǎ zhàng
qiú zhàng
tiě zhàng
shú zhàng
tóng zhàng
chuí zhàng
ōu zhàng
bìng zhàng
⒈ 藕的别名。蒻,藕鞭。
引晋崔豹《古今注·草木》:“扬州人谓蒻为斑杖,不知食之。”
⒉ 虎杖的别名,茎上有红色或紫红色斑点。 明李时珍《本草纲目·草五·虎杖》:“释名:苦杖、大虫杖、斑杖、酸杖。
引时珍曰:‘杖言其茎,虎言其斑也,或云一名杜牛膝者,非也。一种斑杖似蒻头者,与此同名异物。’”
⒊ 斑竹所制的手杖。
引唐杜甫《晓望白帝城盐山》诗:“徐步携斑杖,看山仰白头。”
仇兆鳌注:“斑杖,斑竹杖也。”
宋道潜《夏日龙井书事》诗之三:“斑杖芒鞵随步远,归来幽火认茅茨。”
清曹寅《送亮生南还即和留别》诗:“山步若邀斑杖健, 北湖长望惜莓苔。”
斑bān(1)(名)斑点或斑纹:红~|黑~。(2)(形)有斑点或斑纹的:~马|~鸠。
杖读音:zhàng杖zhàng(1)(名)拐杖、手杖。(2)(名)泛指棍棒:擀面~。