níng bīng
hǎi bīng
jiǔ bīng
zuò bīng
chūn bīng
yǐn bīng
liū bīng
jiàn bīng
huái bīng
huá bīng
chuí bīng
liù bīng
yǔ bīng
zhuàng bīng
pēng bīng
mù bīng
suì bīng
xuán bīng
xīn bīng
wěi bīng
qīng bīng
xuán bīng
yáng bīng
céng bīng
qīng bīng
fù bīng
jī bīng
hóng bīng
lǐ bīng
yán bīng
piāo bīng
bān bīng
cì bīng
dǎo bīng
nào bīng
huáng bīng
lòu bīng
fá bīng
jié bīng
zhòng bīng
liú bīng
zhuó bīng
zēng bīng
yí bīng
dàn bīng
hán bīng
jiān bīng
zhǎn bīng
mài bīng
zhuī bīng
bàng bīng
wò bīng
tiáo bīng
sī bīng
sù bīng
yù bīng
kōng bīng
qīng bīng
bào bīng
pò bīng
gàn bīng
hú bīng
cuò bīng
xī bīng
lǚ bīng
dòng bīng
zào bīng
xī bīng
pǎo bīng
tīng bīng
tián bīng
bào bīng
yuān bīng
duī bīng
tàn bīng
hàn bīng
⒈ 亦作“斵冰”。
⒉ 击冰;斫冰。
引南朝宋鲍照《发长松遇雪诗》:“饮泉冻马骨,斵冰伤役疲。”
宋范成大《爱雪歌》:“长篙斲冰阴火迸,玉板破碎凝不流。”
明高启《迎送神曲》:“斵冰为梁兮,葺荷以为宇。”
⒊ 谓击水。形容在空明澄澈的水光中打桨。
引《楚辞·九歌·湘君》:“桂櫂兮兰枻,斲冰兮积雪。”
马茂元注:“斲冰积雪,借指在水光中打桨前进。”
宋范成大《次韵王浚明用时举苦热韵见赠》:“鑠石谁能招楚魂?斵冰我欲访湘君。”
砍;削:~木为舟。
冰读音:bīng冰bīng(1)(名)水在摄氏零度或零度以下凝结成的固体。(2)(动)因接触凉的东西而感到寒冷:刚到中秋;河水已经有些~腿了。(3)(动)把东西和冰或凉水放在一起使其凉:把汽水~上。