tiáo shù
tiáo jù
tiáo miáo
tiáo biàn
tiáo xī
tiáo zhǐ
tiáo zhì
tiáo mù
tiáo lì
tiáo dàng
tiáo zhí
tiáo chǎng
tiāo sāng
tiáo jiān
tiáo huì
tiáo lǐng
tiáo xù
tiáo hén
tiáo dì
tiáo yè
tiáo yuē
tiáo bái
tiáo cì
tiáo gàn
tiáo wén
tiáo zhǎng
tiáo sēn
tiáo huá
tiáo chù
tiáo jìn
tiáo chàng
tiáo róng
tiáo xiāng
tiáo yì
tiáo tǎ
tiáo jiào
tiáo zhí
tiáo duān
tiáo xī
tiáo dèng
tiáo chén
tiáo màn
tiáo zi
tiáo kē
tiáo shì
tiáo gé
tiáo xié
tiáo liú
tiáo xī
tiáo fēn
tiáo mìng
tiáo bǐ
tiáo zǎi
tiáo láng
tiáo jiǎn
tiáo jí
tiáo pài
tiáo shí
tiáo jiàn
tiáo biān
tiáo dìng
tiáo méi
tiáo niè
tiáo lǜ
tiáo fú
tiáo táo
tiáo chàng
tiáo guì
tiáo guàn
tiáo zhī
tiáo kuǎn
tiáo huà
tiáo jí
tiáo cì
tiáo zhuàng
tiáo xiàn
tiáo jù
tiáo zhèng
tiáo qún
tiáo bīng
tiáo biàn
tiáo yì
tiáo duì
tiáo guī
tiáo qí
tiáo duàn
tiáo gǔ
tiáo xíng
tiáo dié
tiáo zhì
tiáo shàng
tiáo liè
tiáo shī
tiáo hé
tiáo jiē
tiáo jué
tiáo dá
tiáo bō
tiáo qín
tiáo kē
tiáo pén
tiáo pǐn
tiáo fēng
tiáo rù
tiáo gāng
tiáo jìn
tiáo lǚ
tiáo fǎ
tiáo lǐ
tiáo zōng
tiáo xì
tiáo bié
tiáo wén
tiáo fēng
tiáo zhī
hán bīng
huá bīng
tīng bīng
chūn bīng
jiǔ bīng
zhòng bīng
zēng bīng
piāo bīng
yáng bīng
zào bīng
yǔ bīng
qīng bīng
céng bīng
huái bīng
hǎi bīng
gàn bīng
qīng bīng
hú bīng
xuán bīng
yǐn bīng
bān bīng
xī bīng
hóng bīng
huáng bīng
liú bīng
cuò bīng
níng bīng
pǎo bīng
yán bīng
dòng bīng
yí bīng
xīn bīng
duī bīng
wěi bīng
mù bīng
zhuó bīng
suì bīng
fù bīng
lòu bīng
yù bīng
lǐ bīng
jié bīng
dǎo bīng
jiān bīng
qīng bīng
sù bīng
chuí bīng
nào bīng
liù bīng
zuò bīng
yuān bīng
pēng bīng
kōng bīng
cì bīng
jiàn bīng
tàn bīng
zhuī bīng
wò bīng
xī bīng
dàn bīng
fá bīng
lǚ bīng
hàn bīng
pò bīng
bào bīng
sī bīng
liū bīng
bàng bīng
tián bīng
zhǎn bīng
xuán bīng
zhuàng bīng
tiáo bīng
bào bīng
jī bīng
mài bīng
比喻清贵的官职。
⒈ 比喻清贵的官职。
引宋刘克庄《转调二郎神·再和》:“多幸,条冰解去,新衔全省。”
元刘壎《隐居通议·张侍郎简牍》:“亟薰香奉观,视其题,‘条冰之光,脩史学士其人’;伸其幅,‘联璧之辉,先觉天民其元’。某何人,何以得斯,何以称哉!”
1. 植物的细长枝:枝条。柳条儿。荆条。
2. 泛称条形的东西:条子。面条儿。便(biàn)条儿。金条。铁条。
3. 细长的形状:条形。条纹。条案。条几(jī)。条凳。条幅(直挂的长条字画)。苗条。身条。
4. 项目,分项目的:条例。条令。条文。条陈(a.分条叙述;b.旧时向上级分条陈述的文件)。
5. 层次,秩序:条理。条贯。有条不紊。
6. 量词。
冰读音:bīng冰bīng(1)(名)水在摄氏零度或零度以下凝结成的固体。(2)(动)因接触凉的东西而感到寒冷:刚到中秋;河水已经有些~腿了。(3)(动)把东西和冰或凉水放在一起使其凉:把汽水~上。