mí shān
mí jiàn
mí xī
mí kōng
mí lóu
mí bèi
mí qì
mí méng
mí mín
mí mò
mí niǎo
mí zōng
mí huàn
mí sāi
mí hūn
mí yì
mí zhuó
mí zhōng
mí zhe
mí tiān
mí cǎi
mí hū
mí luàn
mí sī
mí sī
mí wán
mí háng
mí huò
mí yào
mí liú
mí gǔ
mí nòng
mí tú
mí chán
mí wáng
mí jūn
mí bài
mí tú
mí huì
mí máng
mí fù
mí tuán
mí cáng
mí guó
mí wù
mí hún
mí bèi
mí màn
mí jué
mí xiāng
mí huí
mí méng
mí méng
mí fán
mí huáng
mí fēng
mí qíng
mí lù
mí wǎng
mí wàng
mí shī
mí wù
mí zhēn
mí xìn
mí dùn
mí hé
mí chuān
mí dǔn
mí mì
mí yǎn
mí máng
mí yú
mí xíng
mí xīn
mí zuì
mí rén
mí shí
mí lí
mí mèn
mí wù
mí bāng
mí nǐ
mí yǔ
mí lǐ
mí guǎi
mí yún
mí xiàng
mí mào
mí mù
mí àn
mí xī
mí àn
mí kuáng
mí duàn
mí mí
mí ěr
mí zhuì
mí miù
mí tāng
mí zhì
mí bù
mí xuàn
mí tóu
mí nì
mí àn
mí cuò
mí sǐ
mí tì
mí guǐ
mí sī
mí hú
mí wù
mí mò
mí fāng
mí mèi
mí nì
mí xī
mí jīn
mí chī
mí zhèn
mí shè
mí huā
mí guān
mí zhàng
mí xìng
mí mèi
mí dàn
mí dēng
mí xī
mí miù
mí zhì
mí wǎng
mí dào
mí jìng
mí chī
mí bì
mí duó
mí qiào
mí lí
mí liàn
mí tú
mí zuì
mí xì
mí yòu
mí hu
mí ní
mí yàng
mí wù
mí yáng
mí gōng
mí zhí
mí tóng
mí huò
mí juàn
mí dié
mí yí
mí deng
mí yān
mí wǎng
mí xiāng
mí lù
mí què
mí chén
mí yuè
mí dié
mí mèng
liáng zhí
mí zhí
huí zhí
jìng zhí
jiāo zhí
zhēng zhí
chuān zhí
pò zhí
zé zhí
huái zhí
yū zhí
fēng zhí
zhǔn zhí
niù zhí
lùn zhí
fú zhí
gǔ zhí
qū zhí
shì zhí
mào zhí
yōu zhí
qín zhí
shēn zhí
jiān zhí
wú zhí
huàn zhí
lǎn zhí
zǎi zhí
bǐng zhí
cún zhí
zhì zhí
bó zhí
guǎn zhí
pì zhí
fāng zhí
bǎi zhí
jū zhí
fù zhí
kēng zhí
zūn zhí
yào zhí
bù zhí
què zhí
kēng zhí
wàng zhí
gù zhí
bǔ zhí
jié zhí
cāo zhí
jiǒng zhí
gū zhí
jìn zhí
qiú zhí
wǒ zhí
dìng zhí
shōu zhí
qiān zhí
piān zhí
fǎ zhí
pì zhí
péng zhí
zhǔ zhí
ní zhí
⒈ 迷惑执著;执迷不悟。
引《敦煌变文集·维摩诘经讲经文》:“此时对论除迷执,这遍谈扬显正真。”
唐白居易《和梦游春诗一百韵》:“觉悟因傍喻,迷执由当局。”
朱自清《<梅花>后记》:“其实呢,一堆腐骨,原无足惜;但人究竟是人,明知是迷执,打破却也不易的。”
迷mí(1)本义:(动)分辨不清;失去判断能力:(动)分辨不清;失去判断能力(2)(动)因对某人或某事物发生特殊爱好而沉醉:~恋。(3)(名)沉醉于某一事物的人:球~。(4)(动)使看不清;使迷惑;使陶醉:~航|~误|~宫。
执读音:zhí执zhí(1)(动)拿着:~笔|~鞭。(2)(动)执掌:~教|~事|~政。(3)(动)坚持:~意。(4)(动)执行:~法。(5)(动)〈书〉捉住:战败被~。(6)(名)凭单:回~。(7)姓。