qì jí
fù jí
jǐn jí
yào jí
méi jí
yuān jí
cǎo jí
jùn jí
máng jí
jìng jí
zào jí
piāo jí
xīn jí
zhì jí
jī jí
kǒng jí
biǎn jí
qū jí
hóu jí
xiōng jí
suān jí
rǒng jí
huàn jí
biàn jí
kè jí
jiān jí
zháo jí
gěng jí
jīn jí
huáng jí
kàng jí
è jí
jiāo jí
jǐng jí
āi jí
huāng jí
bī jí
hóu jí
qì jí
bù jí
tōng jí
zhòu jí
qiē jí
zhōu jí
jùn jí
fù jí
kōng jí
liū jí
chuán jí
chéng jí
zhōu jí
gào jí
kàng jí
jiù jí
kē jí
jiǒng jí
cán jí
gǎn jí
jiǎo jí
biāo jí
yù jí
hān jí
tāo jí
nèi jí
kǒng jí
tuān jí
huāng jí
qiào jí
qǐng jí
sī jí
měng jí
qiáng jí
fán jí
jī jí
jiā jí
zú jí
shì jí
chuǎn jí
xiǎn jí
qíng jí
gāng jí
cù jí
qián jí
jùn jí
jié jí
hàn jí
bēn jí
yǎn jí
xián jí
huǒ jí
juàn jí
cù jí
jīng jí
sù jí
è jí
jǐng jí
juàn jí
biàn jí
xuān jí
pò jí
jí jí
mǐn jí
qǐ jí
cāi jí
xìng jí
jīn jí
fā jí
jì jí
qiè jí
jìng jí
kùn jí
tiāo jí
gān jí
wēi jí
bào jí
yán jí
zhuó jí
huáng jí
tàn jí
zhāng jí
yìng jí
cǎn jí
huáng jí
jǐn jí
biān jí
cāng jí
tè jí
piào jí
xiōng jí
zào jí
xùn jí
jū jí
qī jí
héng jí
yōu jí
chán jí
zuó jí
yè jí
jìn jí
zuò jí
cǎn jí
kuì jí
liǎn jí
huǎn jí
qióng jí
⒈ 急躁;浮躁。
引《南史·王准之传》:“准之究识旧仪,问无不对……然寡风素,情悁急,不为时流所重。”
唐陆龟蒙《甫里先生传》:“先生性悁急,遇事发作,輒不含忍,寻復悔之。”
《宋史·晏殊传》:“殊性刚简,奉养清俭。累典州,吏民颇畏其悁急。”
清王士禛《香祖笔记》卷一:“钝翁性悁急,不能容物。”
著急烦躁。
1. 恼怒:“肠忿悁而含怒兮。”
2. 忧愁;忧郁:“聊为山水游,以写我心悁。”
3. 疲乏:“顾望脰未悁,汀曲舟已隐。”
急读音:jí急jí(1)(形)基本义:想要马上达到某种目的而激动不安;着急:想要马上达到某种目的而激动不安;着急(2)(动)使着急:火车快开了;他还不来;实在~人。(3)(形)容易发怒;急躁:~性子|没说上三句话他就~了。(4)(形)很快而且猛烈;急促:~雨|~转弯|水流很~|炮声甚~|话说得很~。(5)(形)急迫;紧急:~事|~件。(6)(名)紧急严重的事情:告~|救~|当务之~。(7)(动)对大家的事或别人的困难;赶快帮助:~公好义|~人之难(nàn)。