jiù huó
jiù xī
jiù shì
jiù miè
jiù huò
jiù fén
jiù dá
jiù shē
jiù yào
jiù shuǐ
jiù dòu
jiù duó
jiù bì
jiù yē
jiù bīng
jiù guò
jiù wǎn
jiù xiǎn
jiù shāng
jiù wáng
jiù zhǐ
jiù mìng
jiù ān
jiù yuè
jiù dí
jiù diān
jiù jiě
jiù fá
jiù xù
jiù gěi
jiù zhuǎn
jiù huāng
jiù bài
jiù qióng
jiù xī
jiù zī
jiù zhì
jiù jiē
jiù jì
jiù zú
jiù huǒ
jiù jīng
jiù guó
jiù rì
jiù bì
jiù jí
jiù shú
jiù fǔ
jiù dù
jiù yuán
jiù kǔ
jiù liáo
jiù ying
jiù jià
jiù zhù
jiù qǔ
jiù bá
jiù jí
jiù zhèng
jiù bìng
jiù nì
jiù shī
jiù shǒu
jiù shì
jiù yù
jiù huàn
jiù dā
jiù jì
jiù shī
jiù sǐ
jiù quán
jiù xīng
jiù pū
jiù gē
jiù zāi
jiù tí
jiù zāi
jiù xiǎng
jiù jī
jiù dòu
jiù zhěng
jiù chǎng
jiù shēng
jiù hù
jiù guó
jiù qīng
jiù cún
jiù shí
yù jí
huǒ jí
jìng jí
mǐn jí
hóu jí
qiè jí
qióng jí
chéng jí
qǐ jí
xiōng jí
xìng jí
chuǎn jí
jīn jí
zhuó jí
kǒng jí
yōu jí
āi jí
tè jí
kàng jí
cù jí
huáng jí
jiāo jí
bào jí
xiōng jí
qū jí
biàn jí
huáng jí
hàn jí
jiān jí
qián jí
jīn jí
yǎn jí
liǎn jí
jùn jí
yào jí
xùn jí
cǎn jí
shì jí
cāi jí
zào jí
rǒng jí
kè jí
máng jí
tāo jí
jǐng jí
bī jí
zhāng jí
chán jí
kuì jí
qiào jí
hóu jí
jì jí
jié jí
zhòu jí
biāo jí
jiù jí
fù jí
xián jí
jiā jí
jìng jí
huáng jí
fán jí
liū jí
qì jí
bù jí
fù jí
biān jí
yìng jí
méi jí
tōng jí
xīn jí
biàn jí
zhì jí
huāng jí
cù jí
sī jí
jí jí
juàn jí
jǐn jí
è jí
jǐng jí
kē jí
qǐng jí
yè jí
héng jí
jìn jí
tuān jí
jiǒng jí
gāng jí
qì jí
sù jí
gào jí
juàn jí
kàng jí
gěng jí
tàn jí
hān jí
fā jí
cán jí
yán jí
cāng jí
piāo jí
xuān jí
xiǎn jí
jùn jí
nèi jí
suān jí
bēn jí
qī jí
huàn jí
zào jí
zuò jí
yuān jí
gān jí
piào jí
jī jí
biǎn jí
jī jí
kùn jí
kǒng jí
huāng jí
chuán jí
jiǎo jí
pò jí
jū jí
cǎo jí
cǎn jí
kōng jí
huǎn jí
jùn jí
wēi jí
zuó jí
zhōu jí
qiáng jí
měng jí
zháo jí
tiāo jí
qíng jí
jīng jí
è jí
zú jí
gǎn jí
zhōu jí
jǐn jí
qiē jí
救急jiùjí
(1) 解救危急;帮助解决突然发生的伤病或其他急难
英help sb.to cope with emergency⒈ 解救危急。
引汉刘向《新序·节士》:“辅君安国非为身也,救急除害非为名也。”
北齐颜之推《颜氏家训·杂艺》:“微解药性,小小和合,居家得以救急,亦为胜事。”
孙犁《秀露集·乡里旧闻》:“春天的麦苗,也可以救急。”
帮助解决突如其来的伤病或其他急难。
救jiù(1)(动)援助使脱离灾难或危险:~命|挽~|营~|搭~|抢~|一定要把他~出来。(2)(动)援助人、使物免于(灾难、危险):~亡|~荒|~灾|~急。
急读音:jí急jí(1)(形)基本义:想要马上达到某种目的而激动不安;着急:想要马上达到某种目的而激动不安;着急(2)(动)使着急:火车快开了;他还不来;实在~人。(3)(形)容易发怒;急躁:~性子|没说上三句话他就~了。(4)(形)很快而且猛烈;急促:~雨|~转弯|水流很~|炮声甚~|话说得很~。(5)(形)急迫;紧急:~事|~件。(6)(名)紧急严重的事情:告~|救~|当务之~。(7)(动)对大家的事或别人的困难;赶快帮助:~公好义|~人之难(nàn)。