fáng xiàn
fáng qiū
fáng fū
fáng bì
fáng dàn
fáng hàn
fáng fán
fáng sì
fáng zhèn
fáng huǒ
fáng mén
fáng lǎo
fáng kǒu
fáng xiàn
fáng fàn
fáng xián
fáng jī
fáng fēng
fáng jǐ
fáng gé
fáng tóu
fáng dòng
fáng tuán
fáng hù
fáng zéi
fáng wèi
fáng yú
fáng huàn
fáng xiǎo
fáng bì
fáng yù
fáng è
fáng luó
fáng ài
fáng zhěn
fáng shài
fáng hé
fáng gù
fáng xiǎng
fáng tuō
fáng dú
fáng hóng
fáng qū
fáng sàng
fáng shèn
fáng dào
fáng fēng
fáng bèi
fáng wéi
fáng yì
fáng mù
fáng dī
fáng kōng
fáng yù
fáng tuò
fáng zhǐ
fáng chén
fáng lì
fáng nǐ
fáng bǎ
fáng biǎo
fáng cí
fáng fǔ
fáng yú
fáng méng
fáng yíng
fáng qí
fáng wèi
fáng lǜ
fáng shù
fáng zhì
fáng yì
fáng dōng
fáng cháo
fáng jiù
fáng hàn
fáng gé
fáng hán
fáng lì
fáng chuān
fáng xùn
fáng biān
fáng sāi
fáng dì
fáng shuǐ
fáng cì
fáng lào
fáng xiàn
fáng zhǔ
fáng jì
fáng xiǔ
fáng cāi
fáng shēn
fáng tè
fáng chá
fáng dù
fáng shèng
fáng dǔ
fáng bào
fáng jìn
fáng yǒng
fáng shǔ
fáng bīng
fáng zhì
fáng chú
fáng yù
fáng jiǎn
fáng rén
fáng è
fáng hàn
fáng yuán
fáng jūn
fáng pái
fáng fǔ
fáng xiù
fáng bìng
fáng jué
fáng hàn
fáng sòng
fáng miè
fáng xián
fáng bào
fáng mǐ
fáng lù
fáng shǒu
fáng jù
fáng ná
fáng cì
fáng wēi
fáng fēng
fáng shì
fáng wù
fáng sù
fáng yǐ
gǔ qiū
bǎi qiū
tǎo qiū
mó qiū
tóu qiū
bì qiū
qián qiū
diàn qiū
gōng qiū
yuàn qiū
lǎo qiū
zhào qiū
cháng qiū
xún qiū
qióng qiū
qīng qiū
yú qiū
lǐn qiū
shēn qiū
lì qiū
héng qiū
shāng qiū
dà qiū
zǎo qiū
chū qiū
lái qiū
chūn qiū
mò qiū
bēi qiū
lǐn qiū
yǒu qiū
shōu qiū
kāi qiū
wǎn qiū
xià qiū
jì qiū
tū qiū
shàng qiū
sān qiū
miǎo qiū
yáng qiū
jīn qiū
mù qiū
tiān qiū
fáng qiū
shān qiū
qiǎng qiū
mǎ qiū
dù qiū
yǎo qiū
jiǔ qiū
zhì qiū
sù qiū
lán qiū
qīng qiū
wǎn qiū
zhòng qiū
zhèng qiū
cán qiū
shèng qiū
yán qiū
jìn qiū
yíng qiū
qiān qiū
dēng qiū
sī qiū
lǜ qiū
sì qiū
shuāng qiū
shāng qiū
kěn qiū
gāo qiū
guì qiū
mài qiū
yīn qiū
mō qiū
hán qiū
wàng qiū
mèng qiū
jiān qiū
xiǎo qiū
hù qiū
⒈ 古代西北各游牧部落,往往趁秋高马肥时南侵。届时边军特加警卫,调兵防守,称为“防秋”。
引《旧唐书·陆贽传》:“又以河陇陷蕃已来,西北边常以重兵守备,谓之防秋。”
清孔尚任《桃花扇·移防》:“黄河曲里防秋将,好似英雄末路时。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第三编第二章第二节:“唐用主要兵力到京西防秋(防吐蕃秋季入侵),对藩镇不得不从姑息转为忍辱退让,对其他野心节度使的控制力也大为削弱,到处出现半独立的割据者。”
唐时突厥、吐蕃等常于秋日入寇,故于其时调兵守边,称为「防秋」。
防fáng(1)(名)戒备的设施:城~。(2)挡水的建筑物:堤~。(3)姓。(4)(动)提防、防备:~洪。
秋读音:qiū秋qiū(1)(名)秋季:深~|~风|~雨。(2)(名)庄稼成熟或成熟时节:麦~|大~。(3)(名)指一年的时间:一日不见;如隔三~。(4)(名)指某个时期(多指不好的):多事之~|危急存亡之~。(5)(名)姓。