春秋


春秋的组词


春敷

chūn fū

春尽

chūn jìn

春尖

chūn jiān

春畬

chūn shē

春铨

chūn quán

春贷

chūn dài

春缬

chūn xié

春颁

chūn bān

春茗

chūn míng

春江

chūn jiāng

春社

chūn shè

春榜

chūn bǎng

春灌

chūn guàn

春田

chūn tián

春减

chūn jiǎn

春牛

chūn niú

春场

chūn chǎng

春至

chūn zhì

春选

chūn xuǎn

春運

chūn yùn

春容

chūn róng

春光

chūn guāng

春廪

chūn lǐn

春锦

chūn jǐn

春貌

chūn mào

春霆

chūn tíng

春信

chūn xìn

春赏

chūn shǎng

春枯

chūn kū

春余

chūn yú

春藻

chūn zǎo

春蚁

chūn yǐ

春日

chūn rì

春汛

chūn xùn

春明

chūn míng

春妇

chūn fù

春云

chūn yún

春丝

chūn sī

春闺

chūn guī

春馌

chūn yè

春生

chūn shēng

春胜

chūn shèng

春祭

chūn jì

春皇

chūn huáng

春纤

chūn xiān

春礿

chūn yuè

春冰

chūn bīng

春旆

chūn pèi

春涨

chūn zhǎng

春藉

chūn jiè

春纱

chūn shā

春帝

chūn dì

春霖

chūn lín

春禽

chūn qín

春令

chūn lìng

春野

chūn yě

春罗

chūn luó

春澌

chūn sī

春甸

chūn diàn

春秀

chūn xiù

春溟

chūn míng

春飙

chūn biāo

春魂

chūn hún

春慵

chūn yōng

春期

chūn qī

春心

chūn xīn

春远

chūn yuǎn

春晓

chūn xiǎo

春嫩

chūn nèn

春律

chūn lǜ

春葱

chūn cōng

春荣

chūn róng

春雷

chūn léi

春赋

chūn fù

春分

chūn fēn

春芒

chūn máng

春朝

chūn cháo

春残

chūn cán

春运

chūn yùn

春翘

chūn qiào

春乌

chūn wū

春弓

chūn gōng

春色

chūn sè

春仲

chūn zhòng

春兴

chūn xìng

春结

chūn jié

春茧

chūn jiǎn

春烟

chūn yān

春流

chūn liú

春讯

chūn xùn

春力

chūn lì

春孟

chūn mèng

春情

chūn qíng

春脚

chūn jiǎo

春物

chūn wù

春申

chūn shēn

春幡

chūn fān

春融

chūn róng

春恨

chūn hèn

春身

chūn shēn

春温

chūn wēn

春菇

chūn gū

春旱

chūn hàn

春官

chūn guān

春旛

chūn fān

春陌

chūn mò

春醠

chūn àng

春忙

chūn máng

春坊

chūn fāng

春天

chūn tiān

春唤

chūn huàn

春雨

chūn yǔ

春岚

chūn lán

春宵

chūn xiāo

春人

chūn rén

春茶

chūn chá

春歌

chūn gē

春瑞

chūn ruì

春袍

chūn páo

春耜

chūn sì

春旗

chūn qí

春和

chūn hé

春念

chūn niàn

春路

chūn lù

春蚕

chūn cán

春怨

chūn yuàn

春瓮

chūn wèng

春枝

chūn zhī

春思

chūn sī

春赛

chūn sài

春黛

chūn dài

春府

chūn fǔ

春骑

chūn qí

春笋

chūn sǔn

春酿

chūn niàng

春药

chūn yào

春棹

chūn zhào

春曹

chūn cáo

春景

chūn jǐng

春阳

chūn yáng

春波

chūn bō

春潮

chūn cháo

春岑

chūn cén

春国

chūn guó

春荒

chūn huāng

春席

chūn xí

春中

chūn zhōng

春丛

chūn cóng

春季

chūn jì

春困

chūn kùn

春箭

chūn jiàn

春声

chūn shēng

春熙

chūn xī

春桃

chūn táo

春老

chūn lǎo

春谜

chūn mí

春漏

chūn lòu

春火

chūn huǒ

春画

chūn huà

春幌

chūn huǎng

春寒

chūn hán

春台

chūn tái

春种

chūn zhòng

春归

chūn guī

春首

chūn shǒu

春酌

chūn zhuó

春装

chūn zhuāng

春杪

chūn miǎo

春暄

chūn xuān

春候

chūn hòu

春畲

chūn shē

春直

chūn zhí

春祠

chūn cí

春霭

chūn ǎi

春柔

chūn róu

春事

chūn shì

春愁

chūn chóu

春闱

chūn wéi

春精

chūn jīng

春芽

chūn yá

春播

chūn bō

春工

chūn gōng

春鸿

chūn hóng

春繁

chūn fán

春正

chūn zhèng

春牓

chūn bǎng

春柜

chūn guì

春醁

chūn lù

春司

chūn sī

春煦

chūn xù

春驹

chūn jū

春圃

chūn pǔ

春意

chūn yì

春深

chūn shēn

春见

chūn jiàn

春满

chūn mǎn

春帖

chūn tiě

春秋

chūn qiū

春膏

chūn gāo

春麦

chūn mài

春芜

chūn wú

春节

chūn jié

春词

chūn cí

春作

chūn zuò

春眼

chūn yǎn

春卷

chūn juǎn

春眠

chūn mián

春韶

chūn sháo

春晖

chūn huī

春酒

chūn jiǔ

春旦

chūn dàn

春陔

chūn gāi

春典

chūn diǎn

春醅

chūn pēi

春农

chūn nóng

春夫

chūn fū

春病

chūn bìng

春杯

chūn bēi

春草

chūn cǎo

春秧

chūn yāng

春斋

chūn zhāi

春水

chūn shuǐ

春头

chūn tóu

春谷

chūn gǔ

春花

chūn huā

春盛

chūn shèng

春辉

chūn huī

春王

chūn wáng

春陵

chūn líng

春序

chūn xù

春盎

chūn àng

春禊

chūn xì

春濑

chūn lài

春節

chūn jiē

春度

chūn dù

春影

chūn yǐng

春联

chūn lián

春妍

chūn yán

春锄

chūn chú

春兰

chūn lán

春团

chūn tuán

春关

chūn guān

春碧

chūn bì

春半

chūn bàn

春假

chūn jià

春耕

chūn gēng

春卿

chūn qīng

春液

chūn yè

春灯

chūn dēng

春荐

chūn jiàn

春扈

chūn hù

春醪

chūn láo

春艳

chūn yàn

春蔬

chūn shū

春娇

chūn jiāo

春搜

chūn sōu

春凳

chūn dèng

春方

chūn fāng

春鳸

chūn hù

春年

chūn nián

春梢

chūn shāo

春红

chūn hóng

春风

chūn fēng

春条

chūn tiáo

春晕

chūn yūn

春女

chūn nǚ

春山

chūn shān

春态

chūn tài

春芳

chūn fāng

春享

chūn xiǎng

春史

chūn shǐ

春彩

chūn cǎi

春梦

chūn mèng

春末

chūn mò

春设

chūn shè

春阁

chūn gé

春蒐

chūn sōu

春华

chūn huā

春熟

chūn shú

春化

chūn huà

春宫

chūn gōng

春泽

chūn zé

春书

chūn shū

春骝

chūn liú

春瘟

chūn wēn

春桂

chūn guì

春阴

chūn yīn

春妆

chūn zhuāng

春吏

chūn lì

春月

chūn yuè

春菢

chūn bào

春浦

chūn pǔ

春醴

chūn lǐ

春神

chūn shén

春酎

chūn zhòu

春肥

chūn féi

春盘

chūn pán

春务

chūn wù

春禁

chūn jìn

春英

chūn yīng


抢秋

qiǎng qiū

三秋

sān qiū

孟秋

mèng qiū

前秋

qián qiū

小秋

xiǎo qiū

思秋

sī qiū

怨秋

yuàn qiū

马秋

mǎ qiū

高秋

gāo qiū

杪秋

miǎo qiū

登秋

dēng qiū

商秋

shāng qiū

春秋

chūn qiū

髀秋

bì qiū

早秋

zǎo qiū

磨秋

mó qiū

护秋

hù qiū

凛秋

lǐn qiū

九秋

jiǔ qiū

初秋

chū qiū

觥秋

gōng qiū

寒秋

hán qiū

横秋

héng qiū

来秋

lái qiū

兰秋

lán qiū

清秋

qīng qiū

麦秋

mài qiū

阴秋

yīn qiū

仲秋

zhòng qiū

悲秋

bēi qiū

秃秋

tū qiū

老秋

lǎo qiū

暮秋

mù qiū

四秋

sì qiū

千秋

qiān qiū

迎秋

yíng qiū

稚秋

zhì qiū

上秋

shàng qiū

晚秋

wǎn qiū

杜秋

dù qiū

霜秋

shuāng qiū

桂秋

guì qiū

天秋

tiān qiū

盛秋

shèng qiū

咬秋

yǎo qiū

残秋

cán qiū

啃秋

kěn qiū

阳秋

yáng qiū

严秋

yán qiū

穷秋

qióng qiū

廪秋

lǐn qiū

季秋

jì qiū

长秋

cháng qiū

头秋

tóu qiū

钿秋

diàn qiū

緑秋

lǜ qiū

收秋

shōu qiū

望秋

wàng qiū

劲秋

jìn qiū

有秋

yǒu qiū

开秋

kāi qiū

金秋

jīn qiū

百秋

bǎi qiū

讨秋

tǎo qiū

正秋

zhèng qiū

立秋

lì qiū

夏秋

xià qiū

素秋

sù qiū

鼓秋

gǔ qiū

芟秋

shān qiū

摸秋

mō qiū

深秋

shēn qiū

逾秋

yú qiū

晩秋

wǎn qiū

青秋

qīng qiū

寻秋

xún qiū

大秋

dà qiū

伤秋

shāng qiū

防秋

fáng qiū

末秋

mò qiū

肇秋

zhào qiū

兼秋

jiān qiū

上一组词:文皇
下一组词:图王

更多春的组词

春秋的意思


词语解释:

春秋chūnqiū

(1) 一年,四季

例几度(好工具.)风雨,几度春秋英a year

(2) 年龄

英age

(3) 我国古代名,指公元前770—前476年中国各诸侯国争霸的时代

英the Spring and Autumn Period

(4) 史书名。儒家经典之一,相传孔子根据鲁国的编年史修订而成

英the Spring and Autumn Annals

引证解释:

⒈ 春季与秋季。

引《礼记·王制》:“春秋教以《礼》《乐》,冬夏教以《诗》《书》。”
晋陶潜《移居》诗之二:“春秋多佳日,登高赋新诗。”
沈从文《从文自传·我所生长的地方》:“春秋二季农事起始与结束时,照例有老年人向各处人家敛钱,给社稷神唱木傀儡戏。”

⒉ 指春秋两季的祭祀。

引《国语·楚语上》:“唯是春秋所以从先君者,请为‘灵’若‘厉’。”
韦昭注:“春秋,言春秋禘、祫。”

⒊ 泛指祭祀。

引《左传·僖公十三年》:“春秋窀穸之事。”

⒋ 泛指四时。

引《诗·鲁颂·閟宫》:“春秋匪解,享祀不忒。”
郑玄笺:“春秋犹言四时也。”
汉张衡《东京赋》:“於是春秋改节,四时迭代。”
南朝梁刘孝标《辩命论》:“今以其片言,辩其要趣,何异乎夕死之类,而论春秋之变哉。”

⒌ 光阴;岁月。

引《楚辞·远游》:“春秋忽其不淹兮,奚久留此故居。”
《汉书·晁错传》:“刻於玉版,藏於金匱,歷之春秋,纪之后世,为帝者祖宗,与天地相终。”
郭小川《登九山》诗:“望一望,想一想,谁不感到虚度春秋。”

⒍ 年纪;年数。

引《战国策·楚策四》:“今楚王之春秋高矣,而君之封地,不可不早定也。”
北魏杨衒之《洛阳伽蓝记·永宁寺》:“皇帝晏驾,春秋十九。”
李广田《老渡船》:“他在这种情形中已渡过了五十几个春秋。”

⒎ 编年体史书名。相传孔子据鲁史修订而成。所记起于鲁隐公元年,止于鲁哀公十四年,凡二百四十二年。叙事极简,用字寓褒贬。为其传者,以《左氏》、《公羊》、《穀梁》最著。

引《孟子·滕文公下》:“孔子惧,作《春秋》。”
宋范仲淹《近名论》:“孔子作《春秋》,即名教之书也。善者褒之,不善者贬之,使后世君臣,爱令名而劝,畏恶名而慎矣。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第一编第四章第十节:“《春秋》是一部编年体的历史。”

⒏ 古编年史的通称。如周之《春秋》, 燕之《春秋》等。 汉以后有《楚汉春秋》、《吴越春秋》等。亦泛指史册、历史。

引《史记·乐毅列传》:“臣闻贤圣之君,功立而不废,故著於春秋。”
唐刘知几《史通·六家》:“墨子曰‘吾见百国春秋’,盖皆指此也。”
康有为《闻徐子静侍郎即奉赦免喜倒泪下》诗:“寃狱两年悲党錮,维新元老记春秋。”
光未然《英雄钻井队》诗:“誓为祖国献石油,甘洒热血写春秋。”

⒐ 春秋、战国诸子之书,也有以“春秋”为名的,如《晏子春秋》、《吕氏春秋》等。

⒑ 指褒贬。 《春秋》用字,意寓褒贬,因借其意。

引清和邦额《夜谭随录·崔秀才》:“胸中自有涇渭,皮里自具春秋。”
清蒲松龄《聊斋志异·郭生》:“王(王生 )諦玩之,其所涂留,似有春秋。”

⒒ 时代名。 孔子《春秋》记事,从周平王四十九年,至周敬王三十九年(公元前722年-前481年)。计二百四十二年,史称春秋时代。今多以周平王东迁至韩、赵、魏三家分晋 (公元前770年-前476年)共二百九十五年,为春秋时代。

引《孟子·尽心下》:“春秋无义战,彼善於此,则有之矣。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·正纬》:“春秋之末,羣经方备。”
唐韩愈《进士策问》:“春秋之时,百有餘国。”

国语词典:

泛指四时。

如:「春秋正富」。

词语翻译

英语Spring and Autumn Period (770-476 BC)​, Spring and Autumn Annals, chronicle of Lu State (722-481 BC)​, spring and autumn, four seasons, year, a person's age, annals(used in book titles)​德语>法语le printemps et l'automne, an, année, âge

网络解释:

春秋 (春秋经)

春秋》,即《春秋经》,又称《麟经》或《麟史》,中国古代儒家典籍“六经”之一。也是周朝时期鲁国的国史,现存版本由孔子修订而成。《春秋》用于记事的语言极为简练,然而几乎每个句子都暗含褒贬之意,被后人称为“春秋笔法”、“微言大义”。后来出现了很多对《春秋》所记载的历史进行补充、解释、阐发的书,被称为“传”。代表作品是称为“春秋三传”的《左传》、《公羊传》、《谷梁传》。

春秋 (汉语词语)

中国古代先民极其重视春,秋两季的祭祀,由此“春秋”衍生出更多的语言含义,常常用来表示:年。一年,四季,四时,光阴,年龄等。“春秋”作为一个重要的先秦年代,来源于:鲁国史官把当时各国报导的重大事件,按年、季、月、日记录下来,一年分春、夏、秋、冬四季记录,简括起来就把这部编年史名为“春秋”。孔子依据鲁国史官所编《春秋》加以整理修订,成为儒家经典之一。《春秋》记录了从鲁隐公元年(前722年)到鲁哀公十四年(前481年)共242年的大事。由于它所记历史事实的起止年代,大体上与一个客观的历史发展时期相当,所以历代史学家便把《春秋》这个书名作为这个历史时期的名称。为了叙事方便,春秋时期开始于公元前770年(周平王元年)周平王东迁东周开始的一年,止于公元前476年(周敬王四十四年)战国前夕,总共295年。
更多秋的组词

春秋详细解释


读音:chūn

春chūn(1)(名)春季;一年的第一季。(2)(名)男女情欲:~情。(3)(名)姓。

读音:qiū

秋qiū(1)(名)秋季:深~|~风|~雨。(2)(名)庄稼成熟或成熟时节:麦~|大~。(3)(名)指一年的时间:一日不见;如隔三~。(4)(名)指某个时期(多指不好的):多事之~|危急存亡之~。(5)(名)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025