fáng cāi
fáng tuán
fáng hàn
fáng qí
fáng qiū
fáng xiù
fáng shài
fáng qū
fáng hàn
fáng dòng
fáng dōng
fáng shēn
fáng shèng
fáng shǔ
fáng shèn
fáng jī
fáng sàng
fáng dú
fáng fēng
fáng xiàn
fáng sòng
fáng yǒng
fáng mù
fáng bào
fáng yǐ
fáng hàn
fáng hóng
fáng yú
fáng cì
fáng tuō
fáng jiǎn
fáng fū
fáng jiù
fáng jué
fáng fàn
fáng jù
fáng gé
fáng rén
fáng è
fáng wèi
fáng fán
fáng cì
fáng gù
fáng zhěn
fáng bào
fáng shuǐ
fáng è
fáng yù
fáng jūn
fáng dào
fáng bǎ
fáng xián
fáng yì
fáng xùn
fáng hé
fáng cháo
fáng lǎo
fáng biān
fáng yù
fáng chén
fáng tuò
fáng fǔ
fáng yuán
fáng zhì
fáng xiǎng
fáng zhèn
fáng cí
fáng wù
fáng dù
fáng ài
fáng dī
fáng kǒu
fáng xiǔ
fáng mén
fáng jì
fáng bèi
fáng bì
fáng yú
fáng lǜ
fáng mǐ
fáng huǒ
fáng bīng
fáng lào
fáng jìn
fáng hàn
fáng xián
fáng hán
fáng shì
fáng sù
fáng chú
fáng xiàn
fáng bìng
fáng xiǎo
fáng tè
fáng yíng
fáng shǒu
fáng sāi
fáng zhǐ
fáng yù
fáng dì
fáng zhǔ
fáng gé
fáng lì
fáng hù
fáng dàn
fáng tóu
fáng zéi
fáng yì
fáng kōng
fáng huàn
fáng wéi
fáng luó
fáng fēng
fáng fēng
fáng lù
fáng biǎo
fáng fǔ
fáng chuān
fáng wēi
fáng jǐ
fáng xiàn
fáng chá
fáng zhì
fáng bì
fáng lì
fáng nǐ
fáng sì
fáng dǔ
fáng méng
fáng ná
fáng pái
fáng shù
fáng miè
fáng wèi
xiōng méng
lǜ méng
lí méng
fú méng
zhòng méng
jiàn méng
yí méng
shù méng
qún méng
jiān méng
jiàn méng
jiā méng
gōu méng
yú méng
zì méng
nì méng
bīn méng
zhào méng
lí méng
méng méng
xié méng
jìn méng
kāi méng
rǎn méng
qū méng
fáng méng
zuì méng
cāng méng
fú méng
liáng méng
rén méng
qǐ méng
gōu méng
zī méng
fù méng
chāo méng
liú méng
gēn méng
wèi méng
luàn méng
mài méng
biān méng
pín méng
guǎ méng
⒈ 谓消弭错误、祸患于萌芽状态。
引汉王符《潜夫论·浮侈》:“忧之劳之,教之诲之,慎微防萌,以断其邪。”
《后汉书·丁鸿传》:“若勑政责躬,杜渐防萌,则凶妖销灭,害除福凑矣。”
《三国志·蜀志·秦宓传》:“故孔子发愤作《春秋》,大乎居正,復制《孝经》,广陈德行。杜渐防萌,预有所抑,是以老氏絶祸於未萌,岂不信邪!”
防fáng(1)(名)戒备的设施:城~。(2)挡水的建筑物:堤~。(3)姓。(4)(动)提防、防备:~洪。
萌读音:méng萌méng(动)萌芽:故态复~。萌méng古同“氓”(méng)。