yǒng xù
yǒng jiǔ
yǒng chāng
yǒng shì
yǒng yuǎn
yǒng diàn
yǒng gē
yǒng cí
yǒng zhù
yǒng bié
yǒng kǎi
yǒng lù
yǒng cún
yǒng tàn
yǒng jiàn
yǒng níng
yǒng jìng
yǒng huái
yǒng kāng
yǒng suì
yǒng xiāo
yǒng qiān
yǒng zhì
yǒng sī
yǒng shāng
yǒng wàng
yǒng yǒng
yǒng gǔ
yǒng mián
yǒng fú
yǒng shǐ
yǒng jiān
yǒng jié
yǒng bǎo
yǒng shòu
yǒng liàng
yǒng zhòu
yǒng cháng
yǒng xī
yǒng jué
yǒng cí
yǒng yuǎn
yǒng gù
yǒng gé
yǒng suí
yǒng xīn
yǒng shì
yǒng zǎi
yǒng nián
yǒng jué
yǒng héng
yǒng ān
yǒng dài
yǒng zhōng
yǒng lè
yǒng shēng
yǒng fēng
yǒng rì
yǒng yì
yǒng lòu
yǒng kǎi
yǒng jiā
唐时洛阳·永丰坊西南角园中,有垂柳一株,柔条极茂,白[.好工具]居易因赋《杨柳枝词》云:“一树春风千万枝,嫩如金色软如丝。
⒈ 见“永丰柳”。
永yǒng(形)久远;长:~嘉|~乐|~生|~志不忘|~隽|一劳~逸。
丰读音:fēng[ fēng ]1. 容貌好看:丰润。丰腴(a.身体丰满;b.富裕;c.丰饶)。丰盈。
2. 风度神采:丰采(亦作“风采”)。丰度(美好的举止姿态,风度)。
3. 盛,多,大:丰盛。丰碑(高大的石碑,喻不朽的杰作或伟大的功绩)。丰富。丰沛。丰饶。
4. 姓。