yǒng fēng
yǒng huái
yǒng jié
yǒng héng
yǒng suí
yǒng níng
yǒng ān
yǒng dài
yǒng jiǔ
yǒng liàng
yǒng diàn
yǒng kāng
yǒng sī
yǒng gǔ
yǒng gù
yǒng jìng
yǒng lù
yǒng lè
yǒng nián
yǒng cún
yǒng shòu
yǒng shēng
yǒng kǎi
yǒng fú
yǒng tàn
yǒng zhòu
yǒng xù
yǒng shì
yǒng shì
yǒng wàng
yǒng suì
yǒng jiā
yǒng cí
yǒng bǎo
yǒng jiàn
yǒng mián
yǒng cí
yǒng yuǎn
yǒng xī
yǒng zhù
yǒng kǎi
yǒng yuǎn
yǒng shǐ
yǒng chāng
yǒng shāng
yǒng xīn
yǒng yì
yǒng cháng
yǒng qiān
yǒng zǎi
yǒng lòu
yǒng bié
yǒng zhōng
yǒng jué
yǒng zhì
yǒng gē
yǒng rì
yǒng xiāo
yǒng gé
yǒng jiān
yǒng jué
yǒng yǒng
kǒu jué
zhēn jué
tōng jué
sòng jué
cí jué
mì jué
niǎn jué
qiān jué
miào jué
qiào jué
yào jué
zhòu jué
niē jué
yǎn jué
shǒu jué
qì jué
mì jué
xiān jué
xīn jué
cān jué
yù jué
lí jué
yǐn jué
qiā jué
dān jué
yǐn jué
fǎ jué
bǎo jué
shén jué
yān jué
miào jué
dào jué
gē jué
bā jué
fāng jué
lín jué
zhòu jué
cháng jué
yǒng jué
gào jué
hAo86.永诀yǒngjué
(1) 永别。指死别
例谁料那次分手竟成永诀英part forever;part never to meet again;be parted by death⒈ 永别。指死别。
引晋潘岳《杨仲武诔》:“临穴永诀,抚櫬尽哀。”
宋叶适《祭赵知宗文》:“荧然一巵,於此永诀。”
清沉复《浮生六记·坎坷记愁》:“解维后, 芸始放声痛哭。是行也,其母子已成永诀矣。”
鲁迅《南腔北调集·为了忘却的记念》:“不料这一去,竟就是我和他相见的末一回,竟就是我们的永诀。”
⒉ 指远行前不易再见面的别离。
引南朝梁江淹《别赋》:“虽渊云之墨妙, 严乐之笔精……詎能摹暂离之状,写永诀之情乎?”
唐杜甫《自京赴奉先县咏怀五百字》:“生逢尧舜君,不忍便永诀。”
明沉鲸《双珠记·遗珠入宫》:“容我母女二人作别,少叙永诀之情。”
生死离别,即今生无法再见面。
永yǒng(形)久远;长:~嘉|~乐|~生|~志不忘|~隽|一劳~逸。
诀读音:jué诀jué(1)(名)就事物的主要内容编成顺口押韵的容易记忆的词句:口~|歌~。(2)(名)方法;窍门:秘~|妙~。(3)(动)分别(多指不再相见):~别|永~。