yǒng qiān
yǒng huái
yǒng ān
yǒng cún
yǒng shēng
yǒng héng
yǒng jié
yǒng fēng
yǒng zhù
yǒng zǎi
yǒng lù
yǒng bǎo
yǒng kǎi
yǒng zhì
yǒng xī
yǒng jiǔ
yǒng kāng
yǒng gē
yǒng diàn
yǒng nián
yǒng yì
yǒng shì
yǒng sī
yǒng cí
yǒng lè
yǒng fú
yǒng bié
yǒng xīn
yǒng jìng
yǒng dài
yǒng jué
yǒng yuǎn
yǒng cháng
yǒng shòu
yǒng chāng
yǒng gé
yǒng jiā
yǒng yǒng
yǒng liàng
yǒng shāng
yǒng lòu
yǒng suì
yǒng yuǎn
yǒng zhōng
yǒng jiān
yǒng kǎi
yǒng gù
yǒng rì
yǒng xiāo
yǒng suí
yǒng níng
yǒng wàng
yǒng shì
yǒng xù
yǒng zhòu
yǒng mián
yǒng cí
yǒng jiàn
yǒng shǐ
yǒng jué
yǒng gǔ
yǒng tàn
kǎo zhōng
lìng zhōng
zhèng zhōng
chū zhōng
mài zhōng
shì zhōng
báo zhōng
gào zhōng
shàn zhōng
sǐ zhōng
gū zhōng
dài zhōng
yuè zhōng
jiǔ zhōng
lín zhōng
bù zhōng
shǐ zhōng
dǔ zhōng
nián zhōng
yǒng zhōng
kè zhōng
bǎo zhōng
hán zhōng
wú zhōng
zuì zhōng
jù zhōng
yī zhōng
jiǎ zhōng
shèn zhōng
zhòng zhōng
yì zhōng
suì zhōng
jì zhōng
dài zhōng
è zhōng
tuō zhōng
dài zhōng
shòu zhōng
tuō zhōng
guī zhōng
xiōng zhōng
mìng zhōng
zhuī zhōng
xù zhōng
qī zhōng
长久;永久。
永远终止。
特指生命永远终结。
⒈ 长久;永久。
引《易·归妹》:“泽上有雷,归妹,君子以永终知敝。”
宋苏轼《表忠观碑》:“庶几永终不坠,以称朝廷待钱氏之意。”
明张居正《答宪长林碧潭》:“昨日已密书印川公,令其再加详议,图唯永终。”
⒉ 永远终止。
引《论语·尧曰》:“四海困穷,天禄永终。”
《三国志·魏志·明帝纪》“追謚山阳公为汉孝献皇帝,葬以汉礼” 裴松之注引《献帝传》:“山阳公深识天禄永终之运,禪位文皇帝以顺天命。”
⒊ 特指生命永远终结。
引蔡东藩《慈禧太后演义》第十五回:“午后,大行皇帝大殓,十有九龄的天子至此永终。”
永yǒng(形)久远;长:~嘉|~乐|~生|~志不忘|~隽|一劳~逸。
终读音:zhōng终zhōng(1)(形)最后;末了:~点|~场|~极|~审|~霜。(2)(名)指人死:临~。(3)(副)终归;终于;到底:~必|~将。(4)(形)自始至终的整段时间:~日|~岁|~年|~生。(5)姓。