yì mín
yì rén
yì dōu
yì xiáng
yì zū
yì dòu
yì guān
yì fú
yì guō
yì tàn
yì sù
yì yè
yì hàn
yì lǘ
yì jīn
yì lì
yì lián
yì hàn
yì hù
yì hào
yì yīn
yì luò
yì shǎng
yì kè
yì yì
yì tíng
yì jiè
yì jiū
yì cǎi
yì jù
yì rán
yì shāng
yì yóu
yì chéng
yì háo
yì lì
yì lǐ
yì fán
yì jū
yì lǎo
yì lín
yì chéng
yì miào
yì quǎn
yì liáo
zǒu quǎn
hūn quǎn
zhì quǎn
mù quǎn
huì quǎn
yì quǎn
liè quǎn
gǔ quǎn
jǐng quǎn
dà quǎn
yì quǎn
tǔ quǎn
lù quǎn
fèi quǎn
jūn quǎn
shí quǎn
xǐ quǎn
tiān quǎn
tián quǎn
shùn quǎn
kuáng quǎn
shǒu quǎn
áo quǎn
shǐ quǎn
jiǎo quǎn
tún quǎn
hú quǎn
lú quǎn
yín quǎn
xiǎo quǎn
liè quǎn
zhàn quǎn
zhì quǎn
yīng quǎn
jié quǎn
huáng quǎn
shǔ quǎn
huì quǎn
bái quǎn
shì quǎn
láng quǎn
yà quǎn
táo quǎn
nú quǎn
⒈ 邑里中的狗。
引《淮南子·泰族训》:“故人主有伐国之志,邑犬羣嘷,雄鷄夜鸣。”
宋王安石《次韵张氏女弟咏雪》:“邑犬横来矜意气,窟蟾偷出助光辉。”
⒉ 比喻谗毁贤能、不辨是非的盲从者。
引《楚辞·九章·怀沙》:“邑犬之羣吠兮,吠所怪也。”
王逸注:“言邑里之犬,羣而吠者,怪非常之人而噪之也。以言俗人羣聚毁贤智者。”
宋苏轼《次韵李端叔谢送牛戬鸳鸯竹石图》:“新诗勿纵笔,羣吠惊邑犬。”
鲁迅《坟·寡妇主义》:“我曾经也略略猜想过这些谣诼的由来:反改革的老先生,色情狂气味的幻想家……跟着一犬而群吠的邑犬。”
邑yì(1)(名)城市;城镇:城~|通都大~。(2)(名)县。
犬读音:quǎn[ quǎn ]1.狗:猎犬。警犬。犬马之劳。犬牙交错。犬子(谦辞,对人称自己的儿子)。桀犬吠尧(喻走狗一心为主子效劳)。