gù jiā
gù qiū
gù xù
gù fāng
gù qī
gù xiè
gù shàng
gù jūn
gù xū
gù yì
gù tài
gù cāo
gù chǔ
gù xíng
gù cǐ
gù xí
gù yǒu
gù jì
gù shí
gù yè
gù huān
gù fū
gù xiāng
gù xiē
gù jué
gù guān
gù néng
gù chéng
gù cháng
gù wù
gù shí
gù jiù
gù chén
gù dì
gù cén
gù lì
gù qǔ
gù zhōu
gù dì
gù guān
gù sǒu
gù dào
gù zhǐ
gù chéng
gù suì
gù qíng
gù xùn
gù tiē
gù jí
gù fàn
gù xián
gù lǎo
gù zhī
gù chí
gù fù
gù è
gù yuē
gù lín
gù bù
gù shì
gù yì
gù nián
gù wú
gù chàng
gù yì
gù bì
gù lǚ
gù jiāo
gù lǒng
gù rén
gù zhǐ
gù quàn
gù guì
gù xīn
gù duān
gù zhì
gù yuán
gù xíng
gù guó
gù jǐng
gù lú
gù gù
gù fǎ
gù jiàn
gù zì
gù zhǒng
gù shì
gù lǐ
gù qī
gù yǔ
gù jū
gù jiǎo
gù zòng
gù wǒ
gù jiāng
gù zuò
gù jìng
gù cháo
gù gū
gù rán
gù yuàn
gù qín
gù shì
gù lěi
gù sì
gù qù
gù shān
gù yǒu
gù sāi
gù rǎng
gù sú
gù hòu
gù gōng
gù jì
gù sù
gù mù
gù tǔ
gù tài
gù wù
gù fǔ
gù lù
gù lì
gù qú
gù qī
gù yǔ
gù shā
gù yīn
gù yè
gù kè
gù guǐ
gù qì
gù dū
gù ér
gù jì
gù yì
gù lì
gù jiāng
gù chóu
gù lǘ
gù zhī
gù wéi
gù diǎn
gù zhì
gù shū
gù ěr
gù zhàng
gù zhì
gù shū
gù zhǔ
gù jì
gù zhǐ
gù dú
gù gōng
gù shī
gù zhái
gù zhé
gù bāng
gù biān
gù chóu
gù yī
gù bài
gù tào
gù qiū
gù èr
gù zhòng
yàn tài
bǎi tài
guǐ tài
shén tài
yè tài
miào tài
qǐ tài
jiǔ tài
hān tài
jiāo tài
shì tài
zhuàng tài
yǒu tài
suān tài
yì tài
dòng tài
yè tài
yì tài
bù tài
diào tài
gù tài
jìng tài
liǎn tài
shì tài
jiān tài
róu tài
gù tài
zuì tài
xiào tài
jiāo tài
shī tài
wěi tài
jī tài
zhǐ tài
wǔ tài
liǔ tài
zī tài
shì tài
yì tài
xiàng tài
gǒu tài
shuì tài
qíng tài
xiū tài
cháng tài
hān tài
hán tài
jiǒng tài
zǔ tài
kuáng tài
bìng tài
dùn tài
zuò tài
tǐ tài
shì tài
chūn tài
chuò tài
chǒu tài
biāo tài
jí tài
fēng tài
guǎ tài
xí tài
shuǐ tài
shēng tài
lǎo tài
biàn tài
biǎo tài
jī tài
qí tài
yóu tài
zhēn tài
níng tài
jiāo tài
jiù tài
fěn tài
xíng tài
mèi tài
chán tài
hào tài
ài tài
běn tài
làng tài
héng tài
ào tài
zhòng tài
fù tai
xīn tài
⒈ 老脾气;旧日或平素的举止神态。
引《后汉书·逸民传·严光》:“光不答,乃投札与之,口授曰:‘ 君房足下:位至鼎足,甚善。怀仁辅义天下悦,阿諛顺旨要领絶。’ 霸得书,封奏之。帝笑曰:‘狂奴故态也。’”
宋叶适《故大宗丞高公墓志铭》:“公由此坐废,即復具野航,出没圩圲如其故态,不少介吝。”
郭沫若《李白与杜甫·杜甫的门阀观念》:“高宗李治都屡次地告戒他,但不改故态。”
⒉ 泛指从前的状况。
引宋陆游《跋<花间集>之二》:“会有倚声作词者,本欲酒间易晓,颇摆落故态,适与六朝跌宕意气差近,此集所载是也。”
老舍《老张的哲学》第四五:“这段故事的时期,大概在中华民国八九年到十一二年之间,到现在我写这个故事,一切局面已经不是前几年的故态。”
旧日或平日的举止、态度。
故gù(1)(名)事故:变~。(2)(名)缘故;原因:无~缺勤|不知何~。(3)故意;有意:~作镇静|明知~犯。(4)(连)所以;因此:今日大雨倾盆;~未如期起程。(5)(形)原来的;从前的;旧的:~址|~乡|黄河~道|依然~我。(6)(名)朋友;友情:亲~|沾亲带~。(7)(人)死亡;已经死亡的(人):病~|染病身~|父母早~|~友。
态读音:tài态(1)(名)本义:形状;状态:形状;状态(2)(名)一种语法状态:主动~|被动~。