故人


故人的组词


故境

gù jìng

故纸

gù zhǐ

故纵

gù zòng

故爵

gù jué

故俦

gù chóu

故交

gù jiāo

故塞

gù sāi

故壤

gù rǎng

故义

gù yì

故妻

gù qī

故衣

gù yī

故都

gù dū

故邑

gù yì

故衔

gù xián

故態

gù tài

故榭

gù xiè

故蕖

gù qú

故州

gù zhōu

故山

gù shān

故情

gù qíng

故障

gù zhàng

故态

gù tài

故籍

gù jí

故井

gù jǐng

故鬼

gù guǐ

故主

gù zhǔ

故枝

gù zhī

故误

gù wù

故智

gù zhì

故能

gù néng

故式

gù shì

故语

gù yǔ

故椟

gù dú

故巢

gù cháo

故自

gù zì

故弊

gù bì

故邱

gù qiū

故俗

gù sú

故道

gù dào

故薮

gù sǒu

故家

gù jiā

故驿

gù yì

故疆

gù jiāng

故约

gù yuē

故技

gù jì

故记

gù jì

故垒

gù lěi

故处

gù chǔ

故庐

gù lú

故编

gù biān

故城

gù chéng

故法

gù fǎ

故帖

gù tiē

故粟

gù sù

故倡

gù chàng

故徼

gù jiǎo

故闾

gù lǘ

故老

gù lǎo

故然

gù rán

故失

gù shī

故曲

gù qǔ

故园

gù yuán

故蹊

gù qī

故臣

gù chén

故刑

gù xíng

故吏

gù lì

故典

gù diǎn

故阯

gù zhǐ

故物

gù wù

故训

gù xùn

故心

gù xīn

故歇

gù xiē

故方

gù fāng

故步

gù bù

故例

gù lì

故宫

gù gōng

故此

gù cǐ

故地

gù dì

故有

gù yǒu

故林

gù lín

故夫

gù fū

故第

gù dì

故业

gù yè

故券

gù quàn

故违

gù wéi

故常

gù cháng

故府

gù fǔ

故邦

gù bāng

故志

gù zhì

故端

gù duān

故宅

gù zhái

故套

gù tào

故我

gù wǒ

故习

gù xí

故池

gù chí

故知

gù zhī

故友

gù yǒu

故墟

gù xū

故客

gù kè

故侣

gù lǚ

故剑

gù jiàn

故岁

gù suì

故垄

gù lǒng

故吾

gù wú

故二

gù èr

故迹

gù jì

故叶

gù yè

故行

gù xíng

故乡

gù xiāng

故掾

gù yuàn

故址

gù zhǐ

故冢

gù zhǒng

故人

gù rén

故里

gù lǐ

故操

gù cāo

故书

gù shū

故事

gù shì

故絮

gù xù

故关

gù guān

故祀

gù sì

故畴

gù chóu

故辙

gù zhé

故伎

gù jì

故岑

gù cén

故识

gù shí

故国

gù guó

故历

gù lì

故恶

gù è

故而

gù ér

故墓

gù mù

故器

gù qì

故秩

gù zhì

故世

gù shì

故败

gù bài

故实

gù shí

故意

gù yì

故宇

gù yǔ

故将

gù jiāng

故尚

gù shàng

故君

gù jūn

故侯

gù hòu

故居

gù jū

故公

gù gōng

故栖

gù qī

故姑

gù gū

故故

gù gù

故路

gù lù

故丘

gù qiū

故去

gù qù

故众

gù zhòng

故官

gù guān

故作

gù zuò

故程

gù chéng

故阴

gù yīn

故年

gù nián

故贵

gù guì

故杀

gù shā

故欢

gù huān

故尔

gù ěr

故琴

gù qín

故妇

gù fù

故疏

gù shū

故旧

gù jiù

故土

gù tǔ

故犯

gù fàn


刊人

kān rén

累人

lèi rén

功人

gōng rén

冶人

yě rén

每人

měi rén

烦人

fán rén

牧人

mù rén

荒人

huāng rén

信人

xìn rén

同人

tóng rén

诉人

sù rén

乡人

xiāng rén

步人

bù rén

均人

jūn rén

宾人

bīn rén

阍人

hūn rén

賨人

cóng rén

贼人

zéi rén

浆人

jiāng rén

稍人

shāo rén

溷人

hùn rén

铜人

tóng rén

怪人

guài rén

衡人

héng rén

丽人

lì rén

家人

jiā rén

钟人

zhōng rén

貙人

chū rén

倌人

guān rén

蛮人

mán rén

审人

shěn rén

失人

shī rén

管人

guǎn rén

背人

bèi rén

饵人

ěr rén

刑人

xíng rén

素人

sù rén

卑人

bēi rén

义人

yì rén

罾人

zēng rén

剩人

shèng rén

鉴人

jiàn rén

廉人

lián rén

鲍人

bào rén

蜡人

là rén

圈人

quān rén

爨人

cuàn rén

春人

chūn rén

漆人

qī rén

诓人

kuāng rén

村人

cūn rén

歹人

dǎi rén

路人

lù rén

校人

xiào rén

峒人

dòng rén

動人

dòng rén

没人

méi rén

椠人

qiàn rén

荆人

jīng rén

粗人

cū rén

稾人

gǎo rén

汜人

sì rén

冲人

chōng rén

递人

dì rén

涂人

tú rén

刺人

cì rén

清人

qīng rén

印人

yìn rén

石人

shí rén

市人

shì rén

壁人

bì rén

造人

zào rén

拿人

ná rén

舆人

yú rén

价人

jià rén

介人

jiè rén

替人

tì rén

報人

bào rén

踒人

wō rén

丁人

dīng rén

潮人

cháo rén

磬人

qìng rén

冢人

zhǒng rén

懒人

lǎn rén

老人

lǎo rén

适人

shì rén

川人

chuān rén

饎人

xī rén

技人

jì rén

格人

gé rén

玉人

yù rén

耕人

gēng rén

爵人

jué rén

笔人

bǐ rén

废人

fèi rén

豁人

huō rén

樵人

qiáo rén

亡人

wáng rén

诎人

qū rén

糖人

táng rén

涓人

juān rén

百人

bǎi rén

遗人

yí rén

痴人

chī rén

拏人

ná rén

芸人

yún rén

疑人

yí rén

淳人

chún rén

庶人

shù rén

迹人

jì rén

寻人

xún rén

何人

hé rén

水人

shuǐ rén

冷人

lěng rén

病人

bìng rén

字人

zì rén

憎人

zēng rén

高人

gāo rén

加人

jiā rén

逆人

nì rén

正人

zhèng rén

旧人

jiù rén

洽人

qià rén

恨人

hèn rén

舍人

shè rén

赤人

chì rén

本人

běn rén

愛人

ài rén

廋人

sōu rén

蠢人

chǔn rén

临人

lín rén

长人

cháng rén

篙人

gāo rén

寠人

lóu rén

神人

shén rén

末人

mò rén

颠人

diān rén

魁人

kuí rén

遇人

yù rén

桐人

tóng rén

很人

hěn rén

证人

zhèng rén

笨人

bèn rén

佥人

qiān rén

兽人

shòu rén

蚕人

cán rén

丢人

diū rén

屈人

qū rén

志人

zhì rén

传人

chuán rén

武人

wǔ rén

代人

dài rén

收人

shōu rén

诡人

guǐ rén

诗人

shī rén

配人

pèi rén

变人

biàn rén

胪人

lú rén

矬人

cuó rén

迷人

mí rén

盲人

máng rén

引人

yǐn rén

抟人

tuán rén

事人

shì rén

动人

dòng rén

鱼人

yú rén

异人

yì rén

至人

zhì rén

艺人

yì rén

见人

jiàn rén

踩人

cǎi rén

亵人

xiè rén

炮人

pào rén

枫人

fēng rén

活人

huó rén

诈人

zhà rén

啬人

sè rén

嫠人

lí rén

男人

nán rén

剧人

jù rén

寺人

sì rén

仇人

chóu rén

占人

zhàn rén

两人

liǎng rén

官人

guān rén

馆人

guǎn rén

和人

hé rén

妥人

tuǒ rén

雕人

diāo rén

犯人

fàn rén

迩人

ěr rén

秽人

huì rén

雷人

léi rén

忍人

rěn rén

眩人

xuàn rén

辩人

biàn rén

山人

shān rén

猛人

měng rén

辟人

pì rén

嫁人

jià rén

函人

hán rén

鲛人

jiāo rén

北人

běi rén

蜇人

zhē rén

历人

lì rén

好人

hǎo rén

呛人

qiāng rén

忧人

yōu rén

示人

shì rén

环人

huán rén

恒人

héng rén

惡人

è rén

真人

zhēn rén

胡人

hú rén

叛人

pàn rén

讳人

huì rén

聋人

lóng rén

某人

mǒu rén

诇人

xiòng rén

任人

rèn rén

骗人

piàn rén

番人

fān rén

陈人

chén rén

劫人

jié rén

方人

fāng rén

宠人

chǒng rén

别人

bié rén

夫人

fū rén

平人

píng rén

奸人

jiān rén

钜人

jù rén

祝人

zhù rén

貴人

guì rén

痤人

cuó rén

盗人

dào rén

大人

dà ren

半人

bàn rén

閒人

xián rén

雪人

xuě rén

个人

gè rén

树人

shù rén

诱人

yòu rén

假人

jiǎ rén

斯人

sī rén

谋人

móu rén

徼人

jiǎo rén

侨人

qiáo rén

腻人

nì rén

逢人

féng rén

吏人

lì rén

亏人

kuī rén

卜人

bǔ rén

倈人

lái rén

惑人

huò rén

名人

míng rén

横人

héng rén

秦人

qín rén

宰人

zǎi rén

疯人

fēng zi

差人

chāi rén

少人

shǎo rén

遁人

dùn rén

职人

zhí rén

氐人

dī rén

舟人

zhōu rén

役人

yì rén

当人

dāng rén

黎人

lí rén

邑人

yì rén

呆人

dāi rén

起人

qǐ rén

妇人

fù rén

俊人

jùn rén

杇人

wū rén

猎人

liè rén

厨人

chú rén

涉人

shè rén

喒人

zán rén

帮人

bāng rén

贪人

tān rén

歌人

gē rén

安人

ān rén

竫人

jìng rén

密人

mì rén

望人

wàng rén

无人

wú rén

獶人

náo rén

税人

shuì rén

犇人

bēn rén

舫人

fǎng rén

优人

yōu rén

胞人

bāo rén

镂人

lòu rén

闻人

wén rén

闲人

xián rén

霍人

huò rén

傔人

qiàn rén

獦人

gé rén

府人

fǔ rén

俅人

qiú rén

上一组词:礼相
下一组词:人故

更多故的组词

故人的意思


词语解释:

故人gùrén

(1) 旧交,老朋友

例足下待故人如此,便告退。——《三国演义》英old friend

(2) 古称前妻或前夫

例怅然遥相望,知是故人(指前夫)来。——《玉台新咏·古诗为焦仲卿妻作》英former wife

(3) 又

例新人从门入,故人(指前妻)从阁去。

(4) 已死的人

例昔年在南昌蒙尊公骨肉之谊,今不想已作故人。——《儒林外史》英the departed;the dead

(5) 对门生故吏既亲切又客气的谦称

英disciples and old followers

引证解释:

⒈ 旧交;老友。

引《庄子·山木》:“夫子出於山,舍於故人之家。”
《史记·范雎蔡泽列传》:“公之所以得无死者,以綈袍恋恋,有故人之意,故释公。”
唐王维《送元二使安西》诗:“劝君更尽一盃酒,西出阳关无故人。”
老舍《四世同堂》二二:“在往常,开学的日子正像家庭中的节日,大家可以会见一个暑天未见面的故人。”

⒉ 古人;死者。

引郭沫若《洪波曲》第十一章二:“复员后张季鸾却成了故人了。”

⒊ 对门生故吏的自称。 《后汉书·杨震传》:“故所举荆州茂才王密为昌邑令,謁见,至夜怀金十斤以遗震。

引震曰:‘故人知君,君不知故人,何也?’”
《资治通鉴·汉桓帝建和三年》:“此咎由故人畏惮彊御。”
胡三省注:“汉人於门生故吏之前,率自称故人。”

⒋ 指前妻、前夫或旧日的情人。

引《玉台新咏·古诗<上山采蘼芜>》:“长跪问故夫,‘新人復何如?’‘新人虽言好,未若故人姝。’”
南朝梁刘孝绰《古意》诗:“故居尤可念,故人安可忘。”
唐李白《怨情》诗:“新人如花虽可宠,故人似玉犹来重。”
清缪艮《沉秀英传》:“曩者李顺娘死,病危时,恋恋故人,至有魂觅情缘之语。”

国语词典:

老友。

词语翻译

英语old friend, the deceased德语die Toten法语vieille connaissance, vieil ami

网络解释:

故人 (字词注解)

故人是一个汉语词语,读音gùrén,意思是指旧交,老朋友;古人;死者。出自《庄子·山木》:“夫子出於山,舍於故人之家。”、《三国演义》、《玉台新咏·古诗为焦仲卿妻作》。
更多人的组词

故人详细解释


读音:gù

故gù(1)(名)事故:变~。(2)(名)缘故;原因:无~缺勤|不知何~。(3)故意;有意:~作镇静|明知~犯。(4)(连)所以;因此:今日大雨倾盆;~未如期起程。(5)(形)原来的;从前的;旧的:~址|~乡|黄河~道|依然~我。(6)(名)朋友;友情:亲~|沾亲带~。(7)(人)死亡;已经死亡的(人):病~|染病身~|父母早~|~友。

读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025