huà rén
huà qī
huà qián
huà qì
huà zhuāng
huà zuò
huà hún
huà hé
huà xiāo
huà zhuāng
huà tú
huà jī
huà fēn
huà yì
huà dào
huà fú
huà yù
huà huì
huà yǒng
huà yàn
huà guāng
huà wéi
huà xǐng
huà liàn
huà hè
huà tāi
huà chǎn
huà qín
huà lì
huà ér
huà zhǔ
huà fèi
huà liáo
huà wài
huà zhàng
huà yú
huà nóng
huà shǒu
huà yán
huà zhǐ
huà huà
huà xùn
huà suì
huà róng
huà zhōu
huà jī
huà qià
huà dòng
huà chú
huà cái
huà guó
huà gōng
huà tǔ
huà bǐ
huà dào
huà tán
huā zi
huà tā
huà gōng
huà shēng
huà shé
huà mù
huà jūn
huà qù
huà chéng
huà gé
huà yàn
huà bì
huà xiān
huà shēn
huà lǐ
huà xū
huà xíng
huà chún
huà liú
huà biàn
huà lín
huà jì
huà jiě
huà mào
huà jìng
huà jū
huà féi
huà nóng
huà jīn
huà quán
huà dù
huà chéng
huà zhāi
huà dèng
huà rè
huà zhù
huà shū
huà jiǎn
huà cái
huà tōng
huà gǎn
huà zé
huà qiān
huà yún
huà hóng
huà wù
huà jiàng
huà mù
huà chún
huà dǎo
huà běn
huà yǔ
huà zhuāng
huà nèi
huà fēng
huà rì
huà yuán
huà xiàng
huà mín
huà fàn
huà píng
huà sú
huà shù
huà chán
huà zhàng
huà xué
huà shēng
huà xíng
huà shùn
huà dié
huà yuán
huà shí
huà xīn
huà míng
huà tǎ
huà jí
huà xué
huà yī
huà zhuǎn
huà jǐng
huà chí
píng qù
miǎn qù
guò qù
gù qù
shì qù
jué qù
yǐ qù
kāi qù
tuì qù
cí qù
tuì qù
qián qù
shì qù
jué qù
rú qù
duó qù
qī qù
jiǎn qù
yǐ qù
guī qù
huí qù
xià qù
gé qù
juān qù
hái qù
jìn qù
hǎo qù
dà qù
bō qù
bì qù
lái qù
tuō qù
xiàng qù
zāng qù
fàng qù
xiāng qù
chú qù
sān qù
shèng qù
lǎo qù
mǒ qù
shàng qù
shī qù
lǔ qù
jiě qù
bà qù
shān qù
chì qù
shōu qù
zhuàn qù
shè qù
kāi qù
lüè qù
liǎn qù
yí qù
yǐn qù
jìn qù
qǐ qù
fèi qù
què qù
xiān qù
chū qù
huà qù
lí qù
cáng qù
⒈ 谓飞昇成仙。
引语本《楚辞·远游》:“与化去而不见兮,名声著而日延。”
王夫之通释:“与化去者,蜕形而往,所谓尸解也。”
《史记·孝武本纪》:“居久之, 李少君病死。天子以为化去不死也,而使黄锤史宽舒受其方。”
⒉ 指死亡。
引晋陶潜《读山海经》诗之十:“同物既无虑,化去不復悔。”
宋苏軾《戏子由并次慎长老韵五首序》:“慎欣然亦作一絶,送客出门,归入室,趺坐化去。”
《警世通言·宋小官团圆破毡笠》:“宋敦又復身到芦蓆边,看那老僧,果然化去,不觉双眼垂泪。”
清陈孟楷《湘烟小录·香畹楼忆语》:“今闻彩云化去,不觉清泪弥襟。”
⒊ 变化逝去。
引宋司马光《谢胡学文惠水牛图二卷》诗:“神物恐化去,立召风雨怪。”
明陈继儒《珍珠船》卷一:“此神物也,终当化去,不若还我。”
清陆长春《香饮楼宾谈》卷二:“检其簏,得公所书‘虎’字,凡三纸。因移至别室,视之,已化去矣。”
死亡。
1. 性质或形态改变:变化。分化。僵化。教(jiào )化。熔化。融化。潜移默化。化干弋为玉帛。。
2. 佛教、道教徒募集财物:化缘。化斋。
3. 用在名词或形容词后,表示转变成某种性质或状态:丑化。绿化。
4. 习俗,风气:有伤风化。
5. 特指“化学”:化工。化纤。化肥。
去读音:qù去qù(1)(动)离开:拿~|~世|~职|~留两便。(2)(动)失去;失掉:大势已~。(3)(动)除去;除掉:~病|~火|~皮。(4)(动)距离:两地相~四十里|~今五十年。(5)(副)过去的;特指过去的一年:~年|~冬今春。(6)从所在地到别的地方:~向|从成都~重庆。(7)用在另一动词前表示要做某事:你们~考虑考虑。(8)用在动宾结构后面表示去做某件事:他听报告~了。(9)用在动词结构(或介词结构)与动词(或动词结构)之间;表示前者是后者的方法、方向或态度;后者是前者的目的:提水~浇花|要从主要方面~检查。(10)去声:平上~入。去qù(动)扮演(戏剧里的角色):在这出戏中;他~厂长。去qù(1)用在动词后;表示动作离开说话人所在地:拿~|捎~。(2)用在动词后;表示动作的继续等:信步走~(=过去)|让他说~(=下去)。