tuō qì
tuō guǎn
tuō chēng
tuō fěng
tuō míng
tuō fù
tuō dǎn
tuō pí
tuō fēn
tuō pán
tuō fēng
tuō jū
tuō líng
tuō duó
tuō mào
tuō biàn
tuō zú
tuō hòu
tuō guó
tuō tuó
tuō cí
tuō yù
tuō dà
tuō biǎo
tuō jiào
tuō sǐ
tuō gōng
tuō yùn
tuō dǐ
tuō kāi
tuō mò
tuō fù
tuō jì
tuō luó
tuō lǐ
tuō lǐ
tuō xìn
tuō chā
tuō hǎo
tuō sāi
tuō jiāo
tuō chǎn
tuō lǜ
tuō fú
tuō jǔ
tuō shǐ
tuō bá
tuō jí
tuō yīn
tuō huái
tuō xīn
tuō sī
tuō shēng
tuō shú
tuō hūn
tuō biǎo
tuō xiǎng
tuō tǐ
tuō kào
tuō ài
tuō chéng
tuō bō
tuō shēn
tuō nà
tuō shì
tuō sù
tuō jiā
tuō yán
tuō chéng
tuō jì
tuō zhōng
tuō jiù
tuō lài
tuō qiāng
tuō tuō
tuō zhí
tuō dòu
tuō shū
tuō fù
tuō hào
tuō dàng
tuō chǔ
tuō zàng
tuō fǎ
tuō huó
tuō bì
tuō pài
tuō yǎng
tuō gù
tuō mèng
tuō mèi
tuō qíng
tuō mìng
tuō jǐng
tuō tiān
tuō pán
tuō bìng
tuō sè
tuō luò
tuō gū
tuō qiǎo
tuō cí
tuō wù
tuō shì
tuō shè
tuō shǎng
tuō mù
tuō jiù
tuō shén
tuō ér
tuō zi
tuō yù
tuō qǐ
kāi fěng
gǎn fěng
tuō fěng
chuán fěng
zhēn fěng
qiào fěng
sòng fěng
chōu fěng
tuō fěng
bèi fěng
yǐn fěng
lǜ fěng
jiàn fěng
wán fěng
lè fěng
jiǎng fěng
fǎn fěng
kǎi fěng
lǎng fěng
cháo fěng
qīng fěng
quàn fěng
gē fěng
jī fěng
jìng fěng
bǐ fěng
guī fěng
⒈ 谓托物以寄讽谕之意。
引明王世贞《艺苑卮言》卷三:“延年《五君》忽自秀於它作,如‘沉醉似埋照,寓辞类托讽’。”
按,《文选·颜延之<五君咏>》作“託讽”。 明王世贞《艺苑卮言》卷三:“若权文公所论‘池塘’、‘园柳’二语,托讽深重,为广州之祸张本。”
借他事以抒表己意。
如:「这篇文章表面颂古,实则借古喻今,托讽时事。」
托tuō(1)(动)本义:寄托:寄托(2)(动)手掌或其他东西向上承受(物体):~起|~盘。(3)(名)(托儿)托子;类似托子的东西:花~。(4)陪衬:烘~|衬~。(5)(动)委托;寄托:拜~|恳~。(6)(动)推托。(7)(动)依赖。(8)(名)压强单位;一托等于一毫米汞柱的压强;一大气压为760托。旧作乇(tuō)。
讽读音:fěng讽fěng(1)(动)用含蓄的话指责或劝告。(2)(动)〈书〉诵读。