shí jìn
shí qi
shí kāng
shí lì
shí gòng
shí dāng
shí jī
shí yōng
shí dé
shí fāng
shí fēn
shí cháng
shí qiáo
shí wàng
shí xìng
shí fù
shí qū
shí dù
shí hou
shí guāng
shí xiān
shí shǔ
shí qíng
shí chen
shí guǐ
shí pìn
shí zhǔ
shí zǐ
shí fēng
shí jǐng
shí gù
shí wéi
shí qì
shí lún
shí hǎo
shí bì
shí xíng
shí jì
shí yuè
shí xiǎng
shí ér
shí jiào
shí huà
shí kuǎn
shí quē
shí zhōng
shí jǐ
shí yì
shí lù
shí lèi
shí jī
shí pái
shí rèn
shí yùn
shí lòu
shí wǎng
shí shà
shí bèi
shí xiàng
shí zhōng
shí shí
shí jì
shí lìng
shí kè
shí jí
shí lì
shí jú
shí huì
shí shǎng
shí fāng
shí xué
shí shù
shí yǔ
shí mù
shí zī
shí àn
shí nán
shí jiāo
shí xiàn
shí wù
shí zàn
shí xiào
shí zhuàn
shí shì
shí jú
shí jiā
shí wén
shí lèi
shí rén
shí dài
shí jīn
shí lì
shí jié
shí pai
shí shí
shí qǔ
shí guǒ
shí chū
shí cháo
shí shù
shí huì
shí diào
shí jiàn
shí wù
shí zōng
shí gōng
shí láo
shí shī
shí qù
shí xùn
shí huò
shí yáng
shí máo
shí jiǎn
shí yù
shí guì
shí jià
shí lìn
shí yì
shí xié
shí suì
shí xiàng
shí huā
shí yǒu
shí shì
shí tóng
shí zhēn
shí shàn
shí yǎng
shí jié
shí xiá
shí suí
shí róng
shí shàng
shí bìng
shí xiū
shí wǔ
shí ruì
shí zhì
shí yīng
shí zhèng
shí kōng
shí xí
shí zuò
shí fǎn
shí guāi
shí shùn
shí sú
shí biǎo
shí xián
shí yàng
shí lùn
shí gàn
shí zǎi
shí wáng
shí shǒu
shí zhēn
shí qū
shí chā
shí shì
shí cè
shí yì
shí yù
shí lóng
shí yí
shí lín
shí hé
shí xiǎng
shí yú
shí biàn
shí shì
shí fàn
shí qī
shí hú
shí wèi
shí bǐng
shí bèi
shí ruò
shí yōng
shí duàn
shí mìng
shí huì
shí fú
shí yōng
shí jùn
shí yì
shí yù
shí jiù
shí xīn
shí pǐn
shí jià
shí tái
shí qǐng
shí zhì
shí rì
shí shì
shí zhuāng
shí zhèng
shí xiàn
shí jiān
shí jiān
shí xù
shí xīn
shí cuò
shí cái
shí cái
shí miù
shí yàn
shí guǐ
shí shàng
shí miáo
shí qín
bēn qū
guī qū
chí qū
qí qū
zǒu qū
qiān qū
kōu qū
bì qū
fēng qū
jìn qū
téng qū
rì qū
qǐ qū
fú qū
qí qū
bù qū
bài qū
wú qū
juě qū
biàn qū
yì qū
jié qū
shí qū
cù qū
dìng qū
bài qū
bù qū
shū qū
chén qū
páng qū
lǐ qū
xiáng qū
xùn qū
qí qū
lóng qū
⒈ 亦作“时趣”。
⒉ 犹时势。
引《晋书·儒林传·范弘之》:“比干处三仁之中, 箕子为名贤之首。后人用捨,参差不同,各信所见,率应而至,或荣名显赫,或祸败係踵,此皆不量时趣,以身尝祸,虽有硜硜之称,而非大雅之致,此亦下官所不为也。”
明沉德符《野获编·刑部·忧危竑议》:“赵御史之倾危,寂无人指摘,则时趋使之然。”
⒊ 犹时尚,时俗。
引唐韩愈《秋怀》诗之七:“低心逐时趋,苦勉祗能暂。”
明胡应麟《诗薮·宋》:“大历而后,学者溺於时趋,罔知反正。”
清昭槤《啸亭杂录·广赓虞之死》:“﹝賡虞﹞举趾迂缓,不入时趋,惟以驱奸逐恶为念。”
1.时间(对空间而言):~空观念。
2.时代;时候:古~。唐~。战~。
3.时间单位。旧指时辰,现指小时,即一日(一个昼夜)的二十四分之一。
4.指规定的时间:按~上班。过~作废。
5.季节:四~如春。
6.现在的;当时的:~事。~兴。
7.时俗;时尚:入~。
8.副词。时常:~~。~有错误。
9.有时候:~阴~晴。
10.时机:不误农~。
趋读音:qū,cù[ qū ]1. 快走:趋走。趋进。趋前。趋奉。趋翔(快走像鸟展翅飞翔)。趋炎附势(奔走于权贵,依附有权势的人)。趋之若鹜(像野鸭子一样成群地争着去,含贬义)。
2. 归向,情势向着某方面发展:趋向。趋势。大势所趋。
3. 鹅或蛇伸头咬人。
4. 追求,追逐:趋时(追求时髦)。趋利。趋光性。