时钟


时钟的组词


时类

shí lèi

时宗

shí zōng

时宰

shí zǎi

时教

shí jiào

时菊

shí jú

时弊

shí bì

时固

shí gù

时累

shí lèi

时暑

shí shǔ

时鲜

shí xiān

时俗

shí sú

时失

shí shī

时情

shí qíng

时出

shí chū

时宪

shí xiàn

时世

shí shì

时派

shí pai

时或

shí huò

时儁

shí jùn

时目

shí mù

时龙

shí lóng

时髦

shí máo

时力

shí lì

时疾

shí jí

时意

shí yì

时柄

shí bǐng

时兴

shí xìng

时月

shí yuè

时品

shí pǐn

时见

shí jiàn

时病

shí bìng

时和

shí hé

时材

shí cái

时命

shí mìng

时绥

shí suí

时刻

shí kè

时艰

shí jiān

时文

shí wén

时辰

shí chen

时珍

shí zhēn

时晷

shí guǐ

时趣

shí qù

时贤

shí xián

时历

shí lì

时治

shí zhì

时作

shí zuò

时友

shí yǒu

时症

shí zhèng

时趋

shí qū

时习

shí xí

时分

shí fēn

时阙

shí quē

时向

shí xiàng

时装

shí zhuāng

时序

shí xù

时主

shí zhǔ

时常

shí cháng

时养

shí yǎng

时吝

shí lìn

时计

shí jì

时若

shí ruò

时为

shí wéi

时晦

shí huì

时路

shí lù

时徇

shí xùn

时轮

shí lún

时度

shí dù

时芳

shí fāng

时暇

shí xiá

时晌

shí shǎng

时谚

shí yàn

时反

shí fǎn

时代

shí dài

时岁

shí suì

时几

shí jǐ

时策

shí cè

时风

shí fēng

时宜

shí yí

时款

shí kuǎn

时廱

shí yōng

时相

shí xiàng

时背

shí bèi

时节

shí jié

时器

shí qì

时化

shí huà

时论

shí lùn

时暗

shí àn

时网

shí wǎng

时羞

shí xiū

时荣

shí róng

时豫

shí yù

时而

shí ér

时雨

shí yǔ

时令

shí lìng

时霎

shí shà

时限

shí xiàn

时遇

shí yù

时瑞

shí ruì

时价

shí jià

时疫

shí yì

时日

shí rì

时雝

shí yōng

时杰

shí jié

时方

shí fāng

时当

shí dāng

时任

shí rèn

时德

shí dé

时辈

shí bèi

时复

shí fù

时势

shí shì

时舞

shí wǔ

时段

shí duàn

时食

shí shí

时家

shí jiā

时花

shí huā

时新

shí xīn

时气

shí qi

时王

shí wáng

时牌

shí pái

时制

shí zhì

时蹇

shí jiǎn

时顺

shí shùn

时飨

shí xiǎng

时醪

shí láo

时机

shí jī

时义

shí yì

时邕

shí yōng

时样

shí yàng

时议

shí yì

时事

shí shì

时适

shí shì

时差

shí chā

时中

shí zhōng

时难

shí nán

时协

shí xié

时人

shí rén

时薪

shí xīn

时乖

shí guāi

时手

shí shǒu

时才

shí cái

时务

shí wù

时进

shí jìn

时贵

shí guì

时局

shí jú

时士

shí shì

时变

shí biàn

时调

shí diào

时咎

shí jiù

时嘤

shí yīng

时区

shí qū

时台

shí tái

时康

shí kāng

时果

shí guǒ

时顷

shí qǐng

时膳

shí shàn

时暂

shí zàn

时候

shí hou

时今

shí jīn

时利

shí lì

时表

shí biǎo

时政

shí zhèng

时交

shí jiāo

时域

shí yù

时讳

shí huì

时运

shí yùn

时馔

shí zhuàn

时时

shí shí

时好

shí hǎo

时壶

shí hú

时朝

shí cháo

时苗

shí miáo

时轨

shí guǐ

时干

shí gàn

时霖

shí lín

时学

shí xué

时景

shí jǐng

时尚

shí shàng

时子

shí zǐ

时钟

shí zhōng

时乔

shí qiáo

时阳

shí yáng

时贡

shí gòng

时行

shí xíng

时位

shí wèi

时术

shí shù

时稼

shí jià

时效

shí xiào

时范

shí fàn

时禽

shí qín

时服

shí fú

时曲

shí qǔ

时望

shí wàng

时措

shí cuò

时上

shí shàng

时缪

shí miù

时会

shí huì

时陋

shí lòu

时空

shí kōng

时激

shí jī

时铜

shí tóng

时忌

shí jì

时澍

shí shù

时功

shí gōng

时鱼

shí yú

时饷

shí xiǎng

时间

shí jiān

时光

shí guāng

时物

shí wù

时菑

shí zī

时针

shí zhēn

时期

shí qī

时聘

shí pìn


大钟

dà zhōng

鲸钟

jīng zhōng

哑钟

yǎ zhōng

月钟

yuè zhōng

排钟

pái zhōng

禅钟

chán zhōng

九钟

jiǔ zhōng

畞钟

mǔ zhōng

赏钟

shǎng zhōng

夹钟

jiā zhōng

击钟

jī zhōng

浮钟

fú zhōng

洪钟

hóng zhōng

颂钟

sòng zhōng

亮钟

liàng zhōng

五钟

wǔ zhōng

华钟

huá zhōng

号钟

hào zhōng

讲钟

jiǎng zhōng

电钟

diàn zhōng

饭钟

fàn zhōng

摇钟

yáo zhōng

哥钟

gē zhōng

扣钟

kòu zhōng

千钟

qiān zhōng

笙钟

shēng zhōng

吊钟

diào zhōng

虬钟

qiú zhōng

龙钟

lóng zhōng

晓钟

xiǎo zhōng

晨钟

chén zhōng

应钟

yìng zhōng

六钟

liù zhōng

静钟

jìng zhōng

暝钟

míng zhōng

郝钟

hǎo zhōng

歌钟

gē zhōng

撞钟

zhuàng zhōng

独钟

dú zhōng

霜钟

shuāng zhōng

栈钟

zhàn zhōng

假钟

jiǎ zhōng

林钟

lín zhōng

空钟

kōng zhong

畮钟

mǔ zhōng

盖钟

gài zhōng

盗钟

dào zhōng

典钟

diǎn zhōng

壁钟

bì zhōng

丰钟

fēng zhōng

姑钟

gū zhōng

酒钟

jiǔ zhōng

丧钟

sāng zhōng

禁钟

jìn zhōng

木钟

mù zhōng

枱钟

tái zhōng

镈钟

bó zhōng

递钟

dì zhōng

花钟

huā zhōng

分钟

fēn zhōng

棽钟

chēn zhōng

时钟

shí zhōng

凫钟

fú zhōng

母钟

mǔ zhōng

仪钟

yí zhōng

警钟

jǐng zhōng

摆钟

bǎi zhōng

鼓钟

gǔ zhōng

景钟

jǐng zhōng

黄钟

huáng zhōng

点钟

diǎn zhōng

万钟

wàn zhōng

疏钟

shū zhōng

亩钟

mǔ zhōng

僧钟

sēng zhōng

梵钟

fàn zhōng

鸿钟

hóng zhōng

磬钟

qìng zhōng

裘钟

qiú zhōng

鸣钟

míng zhōng

情钟

qíng zhōng

编钟

biān zhōng

候钟

hòu zhōng

鼎钟

dǐng zhōng

釜钟

fǔ zhōng

曙钟

shǔ zhōng

塔钟

tǎ zhōng

挂钟

guà zhōng

青钟

qīng zhōng

山钟

shān zhōng

初钟

chū zhōng

函钟

hán zhōng

上一组词:时序
下一组词:时贤

更多时的组词

时钟的意思


词语解释:

时钟shí zhōng

1.  能报时的钟。

英clock;

2.  在规则的时间间隔内生成脉冲的同步器件。

英如计算机中;

引证解释:

⒈ 报时的钟。

引王西彦《古城的忧郁·灾祸》:“梳妆台上的时钟正好打了三响。”

国语词典:

一种可以显示时间的计时器。有些时钟时间一到即会发出声响以报时。

网络解释:

时钟 (计时设备)

时钟是生活中常用的一种计时器,人们通过它来记录时间。至今为止,在中国历史上有留下记载的四代计时器分别为:日晷、沙漏、机械钟、石英钟。
更多钟的组词

时钟详细解释


读音:shí

1.时间(对空间而言):~空观念。

2.时代;时候:古~。唐~。战~。

3.时间单位。旧指时辰,现指小时,即一日(一个昼夜)的二十四分之一。

4.指规定的时间:按~上班。过~作废。

5.季节:四~如春。

6.现在的;当时的:~事。~兴。

7.时俗;时尚:入~。

8.副词。时常:~~。~有错误。

9.有时候:~阴~晴。

10.时机:不误农~。

读音:zhōng

钟zhōng(1)(名)响器;中空;用铜或铁制成:~鼎|~鼓|~楼。(2)(名)计时的器具;有挂在墙上的;也有放在桌上的:~摆|~表|~点|~声。(3)(名)指钟点、时间:六点~。钟zhōng(1)(动)(情感)等集中:~爱|~情。(2)姓。钟zhōng(名)同“盅”。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025