时习


时习的组词


时路

shí lù

时景

shí jǐng

时弊

shí bì

时日

shí rì

时上

shí shàng

时月

shí yuè

时绥

shí suí

时作

shí zuò

时学

shí xué

时空

shí kōng

时疫

shí yì

时儁

shí jùn

时康

shí kāng

时羞

shí xiū

时交

shí jiāo

时德

shí dé

时中

shí zhōng

时子

shí zǐ

时论

shí lùn

时进

shí jìn

时谚

shí yàn

时晦

shí huì

时样

shí yàng

时几

shí jǐ

时暂

shí zàn

时贤

shí xián

时稼

shí jià

时苗

shí miáo

时见

shí jiàn

时望

shí wàng

时舞

shí wǔ

时务

shí wù

时时

shí shí

时力

shí lì

时主

shí zhǔ

时晷

shí guǐ

时限

shí xiàn

时饷

shí xiǎng

时辰

shí chen

时才

shí cái

时当

shí dāng

时网

shí wǎng

时激

shí jī

时服

shí fú

时贵

shí guì

时和

shí hé

时禽

shí qín

时人

shí rén

时局

shí jú

时间

shí jiān

时缪

shí miù

时薪

shí xīn

时鲜

shí xiān

时徇

shí xùn

时廱

shí yōng

时霖

shí lín

时芳

shí fāng

时失

shí shī

时向

shí xiàng

时命

shí mìng

时聘

shí pìn

时分

shí fēn

时醪

shí láo

时代

shí dài

时友

shí yǒu

时文

shí wén

时措

shí cuò

时派

shí pai

时品

shí pǐn

时珍

shí zhēn

时针

shí zhēn

时晌

shí shǎng

时病

shí bìng

时类

shí lèi

时手

shí shǒu

时嘤

shí yīng

时难

shí nán

时气

shí qi

时陋

shí lòu

时澍

shí shù

时术

shí shù

时教

shí jiào

时顺

shí shùn

时瑞

shí ruì

时势

shí shì

时运

shí yùn

时相

shí xiàng

时阙

shí quē

时荣

shí róng

时乖

shí guāi

时调

shí diào

时令

shí lìng

时轨

shí guǐ

时款

shí kuǎn

时利

shí lì

时王

shí wáng

时政

shí zhèng

时范

shí fàn

时干

shí gàn

时花

shí huā

时乔

shí qiáo

时机

shí jī

时事

shí shì

时宜

shí yí

时候

shí hou

时器

shí qì

时牌

shí pái

时物

shí wù

时疾

shí jí

时而

shí ér

时雨

shí yǔ

时位

shí wèi

时出

shí chū

时宗

shí zōng

时变

shí biàn

时议

shí yì

时习

shí xí

时菊

shí jú

时度

shí dù

时俗

shí sú

时常

shí cháng

时光

shí guāng

时适

shí shì

时豫

shí yù

时邕

shí yōng

时背

shí bèi

时顷

shí qǐng

时新

shí xīn

时材

shí cái

时士

shí shì

时为

shí wéi

时杰

shí jié

时艰

shí jiān

时蹇

shí jiǎn

时食

shí shí

时制

shí zhì

时义

shí yì

时朝

shí cháo

时雝

shí yōng

时段

shí duàn

时忌

shí jì

时今

shí jīn

时龙

shí lóng

时好

shí hǎo

时装

shí zhuāng

时化

shí huà

时节

shí jié

时意

shí yì

时行

shí xíng

时贡

shí gòng

时宰

shí zǎi

时宪

shí xiàn

时飨

shí xiǎng

时尚

shí shàng

时趣

shí qù

时鱼

shí yú

时钟

shí zhōng

时吝

shí lìn

时家

shí jiā

时馔

shí zhuàn

时趋

shí qū

时兴

shí xìng

时域

shí yù

时复

shí fù

时区

shí qū

时讳

shí huì

时历

shí lì

时铜

shí tóng

时固

shí gù

时阳

shí yáng

时风

shí fēng

时反

shí fǎn

时计

shí jì

时暑

shí shǔ

时治

shí zhì

时轮

shí lún

时刻

shí kè

时价

shí jià

时或

shí huò

时会

shí huì

时世

shí shì

时症

shí zhèng

时咎

shí jiù

时序

shí xù

时期

shí qī

时协

shí xié

时曲

shí qǔ

时柄

shí bǐng

时膳

shí shàn

时髦

shí máo

时暗

shí àn

时若

shí ruò

时方

shí fāng

时累

shí lèi

时功

shí gōng

时表

shí biǎo

时差

shí chā

时果

shí guǒ

时暇

shí xiá

时遇

shí yù

时效

shí xiào

时台

shí tái

时菑

shí zī

时策

shí cè

时目

shí mù

时辈

shí bèi

时岁

shí suì

时情

shí qíng

时养

shí yǎng

时壶

shí hú

时任

shí rèn

时霎

shí shà


晓习

xiǎo xí

攻习

gōng xí

旧习

jiù xí

爱习

ài xí

谙习

ān xí

成习

chéng xí

耽习

dān xí

惯习

guàn xí

常习

cháng xí

修习

xiū xí

故习

gù xí

善习

shàn xí

安习

ān xí

操习

cāo xí

见习

jiàn xí

衍习

yǎn xí

演习

yǎn xí

传习

chuán xí

癖习

pǐ xí

娴习

xián xí

串习

chuàn xí

弊习

bì xí

俗习

sú xí

讨习

tǎo xí

讲习

jiǎng xí

崇习

chóng xí

狃习

niǔ xí

风习

fēng xí

绮习

qǐ xí

学习

xué xí

相习

xiāng xí

调习

diào xí

练习

liàn xí

宠习

chǒng xí

便习

biàn xí

结习

jié xí

锢习

gù xí

究习

jiū xí

久习

jiǔ xí

气习

qì xí

新习

xīn xí

模习

mó xí

导习

dǎo xí

按习

àn xí

自习

zì xí

积习

jī xí

劘习

mó xí

贵习

guì xí

敝习

bì xí

研习

yán xí

矔习

guàn xí

靡习

mí xí

尘习

chén xí

近习

jìn xí

吏习

lì xí

诵习

sòng xí

业习

yè xí

恶习

è xí

嫺习

xián xí

温习

wēn xí

复习

fù xí

课习

kè xí

仿习

fǎng xí

服习

fú xí

滑习

huá xí

因习

yīn xí

末习

mò xí

时习

shí xí

霸习

bà xí

固习

gù xí

放习

fàng xí

实习

shí xí

歙习

xī xí

炼习

liàn xí

嬖习

bì xí

翕习

xī xí

行习

xíng xí

砻习

lóng xí

贯习

guàn xí

熟习

shú xí

补习

bǔ xí

博习

bó xí

吸习

xī xí

陋习

lòu xí

漐习

zhí xí

遵习

zūn xí

缘习

yuán xí

沿习

yán xí

噏习

xī xí

慕习

mù xí

摹习

mó xí

性习

xìng xí

豪习

háo xí

讽习

fěng xí

笃习

dǔ xí

痼习

gù xí

上一组词:伤时
下一组词:时阳

更多时的组词

时习的意思


词语解释:

经常温习。语出《论语•学而》:“学而时习之,不亦说乎。”一说,按时温习。见杨伯峻译注。

经常练习。

引证解释:

⒈ 一说,按时温习。见杨伯峻译注。

引语出《论语·学而》:“学而时习之,不亦説乎。”
唐白居易《省试性习相远近赋》:“是以君子稽古於时习之初,辩惑於成性之所。”

⒉ 经常练习。

引明刘基《拟连珠》之五四:“学必潜心,然后可以有得;艺能时习,然后不为徒劳。”

网络解释:

时习

时习是一个汉语词语,主要意思是经常温习。
更多习的组词

时习详细解释


读音:shí

1.时间(对空间而言):~空观念。

2.时代;时候:古~。唐~。战~。

3.时间单位。旧指时辰,现指小时,即一日(一个昼夜)的二十四分之一。

4.指规定的时间:按~上班。过~作废。

5.季节:四~如春。

6.现在的;当时的:~事。~兴。

7.时俗;时尚:入~。

8.副词。时常:~~。~有错误。

9.有时候:~阴~晴。

10.时机:不误农~。

读音:xí

(1)(动)学习;练习;温习:~武|~练。(2)(动)对某事物常常接触而熟悉:~焉不察。(3)(名)习惯:恶~|陈规陋~|积~。(4)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025