时辰


时辰的组词


时疾

shí jí

时轮

shí lún

时瑞

shí ruì

时序

shí xù

时样

shí yàng

时世

shí shì

时龙

shí lóng

时康

shí kāng

时历

shí lì

时子

shí zǐ

时事

shí shì

时台

shí tái

时间

shí jiān

时乖

shí guāi

时材

shí cái

时聘

shí pìn

时谚

shí yàn

时澍

shí shù

时醪

shí láo

时绥

shí suí

时措

shí cuò

时期

shí qī

时或

shí huò

时暂

shí zàn

时意

shí yì

时杰

shí jié

时令

shí lìng

时菑

shí zī

时类

shí lèi

时羞

shí xiū

时机

shí jī

时物

shí wù

时段

shí duàn

时贤

shí xián

时域

shí yù

时牌

shí pái

时雨

shí yǔ

时时

shí shí

时价

shí jià

时术

shí shù

时俗

shí sú

时髦

shí máo

时疫

shí yì

时雝

shí yōng

时阳

shí yáng

时差

shí chā

时岁

shí suì

时反

shí fǎn

时芳

shí fāng

时人

shí rén

时派

shí pai

时馔

shí zhuàn

时款

shí kuǎn

时激

shí jī

时乔

shí qiáo

时膳

shí shàn

时累

shí lèi

时协

shí xié

时制

shí zhì

时朝

shí cháo

时网

shí wǎng

时作

shí zuò

时讳

shí huì

时气

shí qi

时儁

shí jùn

时王

shí wáng

时为

shí wéi

时蹇

shí jiǎn

时度

shí dù

时新

shí xīn

时失

shí shī

时苗

shí miáo

时区

shí qū

时限

shí xiàn

时荣

shí róng

时轨

shí guǐ

时命

shí mìng

时趋

shí qū

时舞

shí wǔ

时德

shí dé

时暑

shí shǔ

时势

shí shì

时飨

shí xiǎng

时背

shí bèi

时尚

shí shàng

时邕

shí yōng

时向

shí xiàng

时鱼

shí yú

时干

shí gàn

时化

shí huà

时曲

shí qǔ

时柄

shí bǐng

时上

shí shàng

时当

shí dāng

时范

shí fàn

时廱

shí yōng

时常

shí cháng

时交

shí jiāo

时宗

shí zōng

时辰

shí chen

时稼

shí jià

时运

shí yùn

时霎

shí shà

时服

shí fú

时针

shí zhēn

时症

shí zhèng

时和

shí hé

时出

shí chū

时徇

shí xùn

时论

shí lùn

时分

shí fēn

时趣

shí qù

时宰

shí zǎi

时宜

shí yí

时行

shí xíng

时文

shí wén

时食

shí shí

时情

shí qíng

时缪

shí miù

时艰

shí jiān

时利

shí lì

时效

shí xiào

时霖

shí lín

时景

shí jǐng

时难

shí nán

时主

shí zhǔ

时日

shí rì

时钟

shí zhōng

时薪

shí xīn

时路

shí lù

时代

shí dài

时方

shí fāng

时晷

shí guǐ

时节

shí jié

时教

shí jiào

时禽

shí qín

时器

shí qì

时家

shí jiā

时咎

shí jiù

时友

shí yǒu

时弊

shí bì

时复

shí fù

时好

shí hǎo

时习

shí xí

时治

shí zhì

时义

shí yì

时见

shí jiàn

时兴

shí xìng

时珍

shí zhēn

时病

shí bìng

时候

shí hou

时晦

shí huì

时菊

shí jú

时几

shí jǐ

时进

shí jìn

时策

shí cè

时计

shí jì

时陋

shí lòu

时功

shí gōng

时风

shí fēng

时月

shí yuè

时遇

shí yù

时目

shí mù

时品

shí pǐn

时吝

shí lìn

时望

shí wàng

时鲜

shí xiān

时会

shí huì

时忌

shí jì

时饷

shí xiǎng

时光

shí guāng

时空

shí kōng

时今

shí jīn

时固

shí gù

时位

shí wèi

时贡

shí gòng

时装

shí zhuāng

时学

shí xué

时阙

shí quē

时宪

shí xiàn

时壶

shí hú

时士

shí shì

时才

shí cái

时任

shí rèn

时政

shí zhèng

时表

shí biǎo

时务

shí wù

时议

shí yì

时嘤

shí yīng

时养

shí yǎng

时变

shí biàn

时晌

shí shǎng

时中

shí zhōng

时花

shí huā

时果

shí guǒ

时局

shí jú

时调

shí diào

时而

shí ér

时暗

shí àn

时力

shí lì

时适

shí shì

时若

shí ruò

时辈

shí bèi

时刻

shí kè

时暇

shí xiá

时顺

shí shùn

时贵

shí guì

时豫

shí yù

时手

shí shǒu

时相

shí xiàng

时顷

shí qǐng

时铜

shí tóng


贱辰

jiàn chén

四辰

sì chén

佳辰

jiā chén

畴辰

chóu chén

圣辰

shèng chén

丁辰

dīng chén

比辰

bǐ chén

伏辰

fú chén

计辰

jì chén

灵辰

líng chén

令辰

lìng chén

庚辰

gēng chén

嘉辰

jiā chén

诞辰

dàn chén

弁辰

biàn chén

不辰

bù chén

遘辰

gòu chén

星辰

xīng chén

超辰

chāo chén

三辰

sān chén

弱辰

ruò chén

爻辰

yáo chén

克辰

kè chén

拱辰

gǒng chén

曩辰

nǎng chén

芳辰

fāng chén

朱辰

zhū chén

俶辰

chù chén

五辰

wǔ chén

贯辰

guàn chén

及辰

jí chén

誕辰

dàn chén

二辰

èr chén

孤辰

gū chén

昌辰

chāng chén

日辰

rì chén

测辰

cè chén

觿辰

xī chén

炎辰

yán chén

正辰

zhèng chén

逢辰

féng chén

寿辰

shòu chén

来辰

lái chén

忌辰

jì chén

弧辰

hú chén

发辰

fā chén

火辰

huǒ chén

考辰

kǎo chén

上辰

shàng chén

花辰

huā chén

时辰

shí chen

壽辰

shòu chén

朝辰

cháo chén

刚辰

gāng chén

丛辰

cóng chén

私辰

sī chén

涓辰

juān chén

严辰

yán chén

贸辰

mào chén

吉辰

jí chén

大辰

dà chén

参辰

shēn chén

生辰

shēng chén

姙辰

rèn chén

诹辰

zōu chén

北辰

běi chén

贞辰

zhēn chén

司辰

sī chén

铎辰

duó chén

霜辰

shuāng chén

七辰

qī chén

浃辰

jiā chén

冲辰

chōng chén

良辰

liáng chén

指辰

zhǐ chén

上一组词:辰时
下一组词:辰巳

更多时的组词

时辰的意思


词语解释:

时辰shíchen

(1) 旧时把一昼夜分为十二段,每段叫做一个时辰,合现在的两小时,用地支作名称。从夜间十一点算起,半夜十一点到一点是子时,中午十一点到一点是午时

例时辰八字例又吃了半个时辰,算还了酒钱。——《水浒传》英one of the 12 two-hour periods of the day

(2) 泛指[.好工具]时间;时候

例不是不报,时辰未到英time

(3) 也指预定的时刻。也指预定的时刻或时间

例快行动些,误了时辰也。——元·关汉卿《窦娥冤》

引证解释:

⒈ 旧时计时的单位。把一昼夜平分为十二段,每段叫做一个时辰,合现在的两小时。十二个时辰分别以地支为名称,从半夜起算,半夜十一点到一点是子时,中午十一点到一点是午时。

引宋苏轼《申三省起请开湖六条状》:“今来所创置鈐辖司前一闸,虽每遇潮上,闭得一两时辰……而公私舟舡欲出入闸者,自须先期出入,必不肯端坐以待闭闸。”
清孔尚任《桃花扇·媚座》:“昼短夜长,差了三个时辰了。”
曹禺《王昭君》第二幕:“半个时辰前,他陪伴天子酣宴。”

⒉ 泛指时刻或时间。

引金董解元《西厢记诸宫调》卷一:“没一箇时辰儿不掛念,没一箇夜儿不梦见。”
《西游记》第四九回:“这等干,只是忒费事,担搁了时辰了。”
魏巍《东方》第四部第二三章:“这就叫:不是不报,时辰不到。”

国语词典:

将一天按照十二地支的顺序,分为子、丑、寅、卯、辰、巳、午、未、申、酉、戌、 亥等十二个时段,此种两小时为一时段,称为「时辰」。

网络解释:

时辰

时辰是古代计时单位,古代人把一天划分为十二个时辰,每个时辰相等于现在的两小时。相传是根据十二生肖中的动物的出没时间来命名各个时辰。
更多辰的组词

时辰详细解释


读音:shí

1.时间(对空间而言):~空观念。

2.时代;时候:古~。唐~。战~。

3.时间单位。旧指时辰,现指小时,即一日(一个昼夜)的二十四分之一。

4.指规定的时间:按~上班。过~作废。

5.季节:四~如春。

6.现在的;当时的:~事。~兴。

7.时俗;时尚:入~。

8.副词。时常:~~。~有错误。

9.有时候:~阴~晴。

10.时机:不误农~。

读音:chén

辰chén(1)(名)(2)地支的第五位。参看〔干支〕。(3)日、月、星的统称:星~。(4)古代把一昼夜分作十二辰:时~。(5)时光;日子:诞~。(6)指辰州(旧府名;府治在今湖南沅陵县)。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025