fēng rèn
fēng hàn
fēng yān
fēng xiǎn
fēng tàn
fēng qí
fēng chán
fēng shā
fēng ruì
fēng gǔ
fēng xiàn
fēng máng
fēng huǒ
fēng yáo
fēng léng
fēng shí
fēng lì
fēng xié
fēng shēng
fēng jiàn
fēng guā
fēng shǐ
fēng shǒu
fēng qǐ
fēng tóu
fēng xiá
fēng jù
fēng tiǎn
fēng ruì
fēng dí
fēng yàn
fēng qì
fēng duān
fēng jiǎo
fēng chí
fēng háo
fēng zú
fēng fā
fēng zhì
fēng máng
fēng shā
fēng fàn
fēng wèi
fēng shuò
fēng miàn
fēng jù
fēng jù
fēng chē
fēng yǐng
fēng è
fēng gē
fēng chū
fēng rì
fēng miáo
fēng zhēng
chuáng léng
gū léng
kàng léng
pū lēng
bō léng
gāng léng
hōng léng
shā léng
tián léng
fāng léng
shuāng léng
yuè léng
qí léng
gé léng
sēn léng
gāo léng
fēng léng
sì léng
zhěn léng
pō léng
gū léng
bō léng
céng léng
bīng léng
chuáng léng
yán léng
dì léng
xuě léng
yī léng
xióng léng
méi léng
mó léng
lián léng
dá léng
zhī leng
fēng léng
shí léng
bīng léng
fā léng
fēng léng
mō léng
⒈ 亦作“锋稜”。
⒉ 指物体的锋芒、棱角。
引宋司马光《怪石》诗:“圭角老龙脊,锋稜秋剑鋏。”
清曹寅《砚山歌》:“按图絶似小岱岳,背腹浑厚无锋稜。”
叶圣陶《登雁塔》:“那石碑经历了一千四百多年,文字还很完整,笔画还有锋棱,可见石质之坚致。”
⒊ 凌厉的气势。
引清陈康祺《郎潜纪闻》卷十:“大抵总宪戇直凌人……又未尝不稍敛其锋棱。”
清纪昀《阅微草堂笔记·滦阳消夏录一》:“官大踧踖,锋稜顿减。”
⒋ 指刚直方正,气势凌厉。
引清曾国藩《祭汤海秋文》:“凡今之人,善调其舌。君则不然,喙刚如铁。锋稜所值,人谁女容?”
宋晶如注:“棱,四方木也。比喻刚方之意。”
臧克家《自白》诗:“百炼的钢条铸成了我的骨头,那么坚韧,又那么的锋棱。”
⒌ 气势(直逼)。见“锋棱”。
引《诚意伯文集》卷一附《诚意伯次子阁门使刘仲璟长史传》:“年二十八,师事石楼子,明志式虑,锋稜古人。”
锋fēng(1)(名)(刀、剑等)锐利或尖端的部分:词~。(2)(名)在前列带头的(多指军队):冲~陷阵。
棱读音:léng,lēng,líng[ léng ]1. 物体上的条状突起,或不同方向的两个平面相连接的部分:棱角。瓦棱。棱椎(多面体的一种)。三棱镜。模棱两可。
2. 神灵之威,威势:威棱。