jiāo jiǎ
jiāo kàng
jiāo duò
jiāo guì
jiāo huò
jiāo yì
jiāo gù
jiāo bà
jiāo kàng
jiāo jūn
jiāo dài
jiāo bào
jiāo hàn
jiāo jiāng
jiāo zhì
jiāo měi
jiāo zhuān
jiāo bīng
jiāo jiǎn
jiāo juàn
jiāo wán
jiāo zào
jiāo zòng
jiāo jīn
jiāo ào
jiāo hěn
jiāo wěn
jiāo shù
jiāo guā
jiāo lì
jiāo lìn
jiāo wáng
jiāo néng
jiāo jìng
jiāo wǔ
jiāo yíng
jiāo dù
jiāo bèi
jiāo huāng
jiāo jiàn
jiāo xiá
jiāo chóng
jiāo chǒng
jiāo jié
jiāo nuò
jiāo yì
jiāo juàn
jiāo jì
jiāo shàng
jiāo chǐ
jiāo zī
jiāo yín
jiāo guǎng
jiāo kōng
jiāo tōu
jiāo hān
jiāo jù
jiāo kàng
jiāo bì
jiāo rén
jiāo qì
jiāo shàn
jiāo jiān
jiāo dīng
jiāo jiāo
jiāo cāi
jiāo shèng
jiāo hěn
jiāo áo
jiāo tài
jiāo lì
jiāo shì
jiāo fú
jiāo jūn
jiāo tà
jiāo mào
jiāo cháng
jiāo kuā
jiāo zú
jiāo hèng
jiāo hěn
jiāo sì
jiāo shān
jiāo jié
jiāo chǐ
jiāo qiān
jiāo cuì
jiāo sè
jiāo fù
jiāo chén
jiāo màn
jiāo zūn
jiāo lǔ
jiāo kuáng
jiāo xū
jiāo yì
jiāo dài
jiāo yì
jiāo háo
jiāo màn
jiāo ào
jiāo fù
jiāo jié
jiāo xiá
jiāo yōng
jiāo yáng
jiāo dàn
jiāo yú
jiāo fèn
jiāo xié
jiāo bà
jiāo è
jiāo qiè
jiāo tài
jiāo rì
jiāo ér
jiāo ruò
jiāo dù
jiāo yáng
jiāo xǔ
jiāo chěng
jiāo líng
jiāo fá
jiāo jù
jiāo xiāng
jiāo kàng
jiāo lè
jiāo wù
jiāo xiōng
jiāo zì
jiāo chóng
jiāo wán
jiāo áo
jiāo dà
jiāo jǐng
jiāo jiǎn
jiāo huá
jiāo zǐ
jiāo kuā
jiāo cái
jiāo nì
jiāo cōng
jiāo dí
jiāo xīn
jiāo xī
jiāo qī
jiāo chī
jiāo yuē
jiāo duò
jiāo yàn
jiāo lǔ
jiāo wàng
jiāo liè
jiāo sì
jiāo fàng
jiāo zhǔ
jiāo shē
jiāo ài
jiāo róng
jiāo shǔ
jiāo ěr
jiāo pì
jiāo zhà
jiāo jué
jiāo dàng
jiāo ān
jiāo shū
jiāo lì
jiāo níng
jiāo àn
jiāo lìn
jiāo féi
jiāo mǎn
jiāo qīn
jiāo měng
jiāo yě
jiāo zhì
jiāo nì
jiāo zhàn
jiāo nù
jiāo xíng
jiāo tān
jiāo hú
jiāo xiè
jiāo mǎ
jiē jīn
sì jīn
kuā jīn
xiōng jīn
rén jīn
āi jīn
fèn jīn
qì jīn
bà jīn
tōng jīn
chuí jīn
huái jīn
ān jīn
lián jīn
xù jīn
dàn jīn
xiāng jīn
yōu jīn
zì jīn
jí qín
chǐ jīn
bù jīn
zhèn jīn
bì jīn
lóng jīn
shù jīn
kě jīn
tiān jīn
fá jīn
jiāo jīn
fǔ jīn
jiāo jīn
jié jīn
骄傲.自负。
⒈ 骄傲自负。
引《韩非子·难一》:“使小臣有智能而遁桓公,是隠也,宜刑;若无智能而虚骄矜桓公,是诬也,宜戮。”
《史记·魏公子列传》:“公子闻之,意骄矜而有自功之色。”
宋欧阳修《送徐生之渑池》诗:“我昔初官便伊洛,当时意气尤骄矜。”
清沉育《谒董江都祠墓》诗:“一代师儒崇道义,诸王子弟敛骄矜。”
魏巍《谁是最可爱的人》:“他们并不骄矜地,而是谦逊地注视着我。”
傲慢、自大。
骄jiāo(1)(形)骄傲:戒~戒躁|反~破满。(2)(形)〈书〉猛烈:~阳。
矜读音:jīn,qín,guān[ jīn ]1. 怜悯,怜惜:矜悯(怜悯)。矜惜。矜恤。
2. 自尊,自大,自夸:矜夸。矜伐。矜恃。骄矜。
3. 庄重,拘谨:矜持。矜重(zhòng )。