kuā zhòng
kuā biàn
kuā tè
kuā fá
kuā zhà
kuā yín
kuā cí
kuā jiē
kuā shì
kuā yán
kuā xīn
kuā shuō
kuā chěng
kuā lì
kuā shì
kuā shē
kuā yòu
kuā rén
kuā mò
kuā shǎng
kuā xuàn
kuā jiǎng
kuā jiàn
kuā yàn
kuā yào
kuā jiāo
kuā yáng
kuā kè
kuā kǒu
kuā xiàn
kuā qiáng
kuā mài
kuā yù
kuā dào
kuā chēng
kuā yì
kuā qiào
kuā hù
kuā guān
kuā qǐ
kuā shì
kuā zhú
kuā bái
kuā é
kuā měi
kuā dàn
kuā zàn
kuā fū
kuā pí
kuā róng
kuā qí
kuā shì
kuā lùn
kuā wū
kuā chà
kuā màn
kuā kuáng
kuā zì
kuā fù
kuā xǔ
kuā gōng
kuā chǐ
kuā xiǎn
kuā xǔ
kuā háo
kuā zhà
kuā ào
kuā shàng
kuā mù
kuā jiǎng
kuā wán
kuā dà
kuā jiǎng
kuā zuǐ
kuā xuàn
kuā hǎo
kuā tàn
kuā yán
kuā màn
kuā fú
kuā qiào
kuā mí
kuā ào
kuā jìng
kuā tán
kuā tán
kuā tuō
kuā zhāng
kuā jiāo
kuā màn
kuā jīn
kuā shì
kuā duó
kuā kuò
rén jīn
fèn jīn
shù jīn
dàn jīn
chǐ jīn
kě jīn
bì jīn
tōng jīn
fá jīn
zì jīn
jiāo jīn
lián jīn
huái jīn
qì jīn
āi jīn
tiān jīn
jiē jīn
bù jīn
lóng jīn
jiāo jīn
ān jīn
xiōng jīn
jié jīn
jí qín
chuí jīn
bà jīn
sì jīn
kuā jīn
yōu jīn
xiāng jīn
xù jīn
fǔ jīn
zhèn jīn
hAo86.夸矜kuājīn
(1) 夸耀
英flaunt;glory;trumpet⒈ 炫耀;夸张。
引《史记·刘敬叔孙通列传》:“两国相击,此宜夸矜见所长。”
裴駰集解引韦昭曰:“夸,张;矜,大也。”
晋陶潜《晋故征西大将军长史孟府君传》:“行不苟合,言无夸矜。”
宋王安石《和吴冲卿鵶树石屏》:“拙者婆娑尚欲奋,工者固已穷夸矜。”
骄傲自夸。 《史记·货殖列传》:“至若《诗》《书》所述虞夏以来,耳目欲极声色之好,口欲穷芻豢之味,身安逸乐,而心夸矜埶能之荣。”
宋宋祁《王畿千里赋》:“不偪陋以取侮,不夸矜而役美。”
萧军《羊》一:“它们这是在对人类夸矜么?还是怎样?”
1. 说大话,自吹:夸口。夸张。夸耀。夸嘴(夸口)。浮夸。夸夸其谈。
2. 用话奖励,赞扬:夸赞。夸许。
3. 奢侈:“贵而不为夸”。
矜读音:jīn,qín,guān[ jīn ]1. 怜悯,怜惜:矜悯(怜悯)。矜惜。矜恤。
2. 自尊,自大,自夸:矜夸。矜伐。矜恃。骄矜。
3. 庄重,拘谨:矜持。矜重(zhòng )。