jiāo zūn
jiāo chěng
jiāo dàng
jiāo dài
jiāo xiōng
jiāo jié
jiāo xīn
jiāo zhà
jiāo xiāng
jiāo zhì
jiāo wán
jiāo háo
jiāo guǎng
jiāo shàng
jiāo fèn
jiāo wán
jiāo àn
jiāo nì
jiāo kàng
jiāo chǐ
jiāo kàng
jiāo kōng
jiāo wáng
jiāo yì
jiāo fá
jiāo xū
jiāo zǐ
jiāo sì
jiāo xī
jiāo qī
jiāo fú
jiāo wù
jiāo jié
jiāo cái
jiāo jiǎn
jiāo xíng
jiāo liè
jiāo bīng
jiāo yōng
jiāo guā
jiāo áo
jiāo wěn
jiāo màn
jiāo lǔ
jiāo tōu
jiāo dù
jiāo chǒng
jiāo è
jiāo sè
jiāo dàn
jiāo xiá
jiāo jué
jiāo měi
jiāo jù
jiāo hěn
jiāo néng
jiāo jǐng
jiāo rén
jiāo zào
jiāo zhì
jiāo jié
jiāo líng
jiāo tān
jiāo lì
jiāo zhǔ
jiāo huò
jiāo bà
jiāo yì
jiāo chī
jiāo shèng
jiāo chén
jiāo dīng
jiāo ér
jiāo tà
jiāo chóng
jiāo jīn
jiāo jiǎ
jiāo chóng
jiāo yú
jiāo zhàn
jiāo mǎn
jiāo xiè
jiāo dù
jiāo guì
jiāo yàn
jiāo yì
jiāo qiān
jiāo kuā
jiāo mào
jiāo nuò
jiāo sì
jiāo lìn
jiāo cháng
jiāo bà
jiāo róng
jiāo ào
jiāo shǔ
jiāo rì
jiāo hān
jiāo yíng
jiāo zī
jiāo nì
jiāo jiāo
jiāo jūn
jiāo qiè
jiāo ān
jiāo jì
jiāo lì
jiāo ěr
jiāo gù
jiāo yuē
jiāo féi
jiāo jūn
jiāo jù
jiāo hàn
jiāo yáng
jiāo duò
jiāo pì
jiāo níng
jiāo xié
jiāo kuā
jiāo měng
jiāo zòng
jiāo fàng
jiāo juàn
jiāo kàng
jiāo shē
jiāo cōng
jiāo nù
jiāo dí
jiāo lìn
jiāo shān
jiāo tài
jiāo huāng
jiāo lì
jiāo màn
jiāo lǔ
jiāo qì
jiāo shàn
jiāo tài
jiāo chǐ
jiāo xiá
jiāo mǎ
jiāo hèng
jiāo bì
jiāo hú
jiāo yì
jiāo jiǎn
jiāo cāi
jiāo kuáng
jiāo hěn
jiāo wǔ
jiāo yáng
jiāo ào
jiāo zú
jiāo shì
jiāo zhuān
jiāo áo
jiāo ruò
jiāo jiāng
jiāo bào
jiāo yě
jiāo shù
jiāo lè
jiāo shū
jiāo zì
jiāo fù
jiāo kàng
jiāo ài
jiāo dài
jiāo huá
jiāo dà
jiāo yín
jiāo jiān
jiāo jìng
jiāo wàng
jiāo qīn
jiāo hěn
jiāo duò
jiāo xǔ
jiāo bèi
jiāo jiàn
jiāo juàn
jiāo cuì
jiāo fù
sè lìn
xì lìn
jiǎn lìn
mì lìn
dà lìn
shí lìn
xiá lìn
xiǎo lìn
tān lìn
kè lìn
qiān lìn
bǐ lìn
jìn lìn
jié lìn
róng lìn
jiè lìn
xī lìn
ài lìn
cī lìn
bù lìn
qiè lìn
zhàng lìn
xiān lìn
kùn lìn
jiù lìn
cī lìn
zhí lìn
jīn lìn
é lìn
cán lìn
piān lìn
huǐ lìn
jiāo lìn
zhēn lìn
yí lìn
zú lìn
⒈ 亦作“骄恡”。骄傲而吝啬。
引语出《论语·泰伯》:“如有周公之才之美,使骄且吝,其餘不足观也已。”
晋葛洪《抱朴子·疾谬》:“余愿世人改其无检之行,除其骄吝之失,遣其夸矜尚人之疾,絶息嘲弄不典之言。”
唐张说《赠别杨炯箴》:“才勿骄恡,政勿烦苛。”
清杜岕《思贤篇送荔轩还京师》:“康衢本平坦,骄吝涂乃窄。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第三编第二章第六节:“唐玄宗变通‘礼闻来学,不闻往教’的惯例,选名儒就寓邸授经,满足使者的要求,不因国家强盛而表现骄吝。”
骄jiāo(1)(形)骄傲:戒~戒躁|反~破满。(2)(形)〈书〉猛烈:~阳。
吝读音:lìn吝lìn(1)(动)吝惜;吝啬;过分爱惜自己的财物;当用不用:~惜|悭~|尚请不~赐教。书面用语。(2)(Lìn)姓。