jiāo rén
jiāo xū
jiāo dí
jiāo jiān
jiāo yì
jiāo jué
jiāo duò
jiāo hàn
jiāo ào
jiāo lì
jiāo tài
jiāo zūn
jiāo xī
jiāo kàng
jiāo yáng
jiāo nù
jiāo jì
jiāo bà
jiāo nì
jiāo shàng
jiāo dīng
jiāo mǎn
jiāo kuā
jiāo kuáng
jiāo qiè
jiāo lìn
jiāo chǐ
jiāo àn
jiāo zú
jiāo qiān
jiāo mǎ
jiāo ào
jiāo jiǎ
jiāo chóng
jiāo guì
jiāo fàng
jiāo zhì
jiāo yín
jiāo néng
jiāo xiāng
jiāo kàng
jiāo lǔ
jiāo xiōng
jiāo juàn
jiāo hān
jiāo shèng
jiāo jié
jiāo bèi
jiāo yì
jiāo chén
jiāo huò
jiāo shǔ
jiāo háo
jiāo lè
jiāo jiǎn
jiāo róng
jiāo guā
jiāo yáng
jiāo tà
jiāo shān
jiāo lì
jiāo xǔ
jiāo zhì
jiāo jūn
jiāo shū
jiāo qīn
jiāo yì
jiāo bào
jiāo cháng
jiāo wù
jiāo ān
jiāo nì
jiāo xíng
jiāo gù
jiāo hěn
jiāo měng
jiāo wěn
jiāo wán
jiāo jìng
jiāo jiàn
jiāo fù
jiāo kàng
jiāo zhà
jiāo dài
jiāo sì
jiāo xiá
jiāo guǎng
jiāo wán
jiāo dài
jiāo yàn
jiāo wáng
jiāo wǔ
jiāo bīng
jiāo qì
jiāo yuē
jiāo huá
jiāo tōu
jiāo dà
jiāo shì
jiāo fù
jiāo dàn
jiāo jiāo
jiāo fú
jiāo yì
jiāo zhǔ
jiāo hěn
jiāo lǔ
jiāo zì
jiāo xiè
jiāo chěng
jiāo zòng
jiāo è
jiāo jù
jiāo shù
jiāo yōng
jiāo pì
jiāo lìn
jiāo yě
jiāo zào
jiāo bì
jiāo xīn
jiāo dù
jiāo juàn
jiāo hěn
jiāo chǒng
jiāo bà
jiāo shàn
jiāo xiá
jiāo shē
jiāo rì
jiāo zǐ
jiāo lì
jiāo kuā
jiāo cāi
jiāo chī
jiāo jié
jiāo zī
jiāo xié
jiāo màn
jiāo hèng
jiāo nuò
jiāo chóng
jiāo chǐ
jiāo kōng
jiāo zhàn
jiāo sè
jiāo zhuān
jiāo dàng
jiāo cái
jiāo áo
jiāo tài
jiāo jīn
jiāo níng
jiāo hú
jiāo líng
jiāo féi
jiāo cuì
jiāo liè
jiāo jié
jiāo fèn
jiāo jūn
jiāo dù
jiāo tān
jiāo duò
jiāo jù
jiāo wàng
jiāo màn
jiāo yíng
jiāo ruò
jiāo fá
jiāo měi
jiāo kàng
jiāo ěr
jiāo jǐng
jiāo áo
jiāo jiāng
jiāo huāng
jiāo cōng
jiāo yú
jiāo ài
jiāo qī
jiāo mào
jiāo ér
jiāo jiǎn
jiāo sì
zhèng chī
diān chī
huā chī
jiāo chī
hǔ chī
yú chī
lù chī
bái chī
tān chī
mò chī
mí chī
xié chī
wén chī
èr chī
shū chī
qián chī
sā chī
yóu chī
kuáng chī
nòng chī
líng chī
chēn chī
dāi chī
sì chī
zuì chī
wǒ chī
qíng chī
hān chī
wán chī
jiāo chī
fā chī
shī chī
fēng chī
dù chī
⒈ 天真可爱而不懂事。骄,通“娇”。
引唐宋之问《放白鹇篇》:“著书晚下麒麟阁,幼稚骄痴候门乐。”
清谢元淮《鬻女叹》诗:“此女骄痴未长成,捧箒堂前能扫地。”
亦指动物娇憨的样子。 唐元稹《连昌宫词》:“荆榛櫛比塞池塘,狐兔骄痴缘树木。”
骄jiāo(1)(形)骄傲:戒~戒躁|反~破满。(2)(形)〈书〉猛烈:~阳。
痴读音:chī痴chī(1)(形)傻;愚笨。(2)(形)极度迷恋某人或某种事物。(3)(形)〈方〉由于某种事物影响变傻了的;精神失常。