zhà zhà
zhà chēng
zhà lì
zhà piàn
zhà qíng
zhà bào
zhà suǒ
zhà xuān
zhà rèn
zhà bo
zhà rǎo
zhà lè
zhà xiáng
zhà nì
zhà dài
zhà huàn
zhà miù
zhà míng
zhà wěi
zhà xīn
zhà chén
zhà móu
zhà jué
zhà rén
zhà bài
zhà fǔ
zhà nüè
zhà shī
zhà gù
zhà cái
zhà hǒng
zhà huì
zhà kuáng
zhà zhā
zhà lì
zhà jí
zhà duó
zhà quán
zhà fǎn
zhà dào
zhà duān
zhà guǐ
zhà jú
zhà mǎ
zhà qī
zhà zhàn
zhà hàn
zhà yu
zhà qiǎo
zhà xū
zhà luàn
zhà fēng
zhà wàng
zhà lì
zhà yán
zhà yú
zhà bù
zhà hǔ
zhà guān
zhà biǎo
zhà zhù
zhà qǐng
zhà lùn
zhà kè
zhà zhā
zhà qì
zhà qǔ
zhà jī
zhà dàn
zhà zhuāng
zhà bī
zhà qián
zhà tè
zhà kuì
zhà shuō
⒈ 欺诈;弄虚作假。
引《汉书·息夫躬传》:“左曹光禄大夫宜陵侯躬,虚造诈諼之策,欲以詿误朝廷。”
唐元稹《叙奏》:“会河南尹房式诈諼事发,奏摄之。前所喑呜者皆叫噪。”
清蒲松龄《聊斋志异·素秋》:“甲惑之,约期而去。至日,虑韩诈諼,夜候於途,果有舆来。”
何垠注:“諼亦诈也。”
章炳麟《訄书·别录乙》:“裔介恃齐给,而斌诈諼饰俭。”
诈zhà(1)(动)欺骗:~骗。(2)(动)假装:~降|~死。(3)(动)用假话试探;使对方吐露真情:你不要拿话~我。
谖读音:xuān谖xuān(1)(动)忘记。(2)(动)欺诈。