nóng sè
nóng zhàn
nóng jùn
nóng lín
nóng suǒ
nóng jǐng
nóng suì
nóng chóu
nóng shì
nóng qì
nóng cán
nóng yào
nóng lǐ
nóng jūn
nóng jù
nóng zhí
nóng pǔ
nóng nú
nóng mǔ
nóng xián
nóng chén
nóng fù
nóng jì
nóng huó
nóng xì
nóng jū
nóng xiào
nóng jì
nóng jiāo
nóng yì
nóng pàn
nóng běn
nóng zhōng
nóng sāng
nóng qíng
nóng kē
nóng shè
nóng zhèng
nóng fū
nóng háng
nóng hé
nóng rén
nóng dì
nóng yè
nóng lì
nóng shū
nóng huǒ
nóng kěn
nóng jìng
nóng yì
nóng shí
nóng dài
nóng cūn
nóng tán
nóng xiáng
nóng qiáo
nóng xīng
nóng lù
nóng huáng
nóng máng
nóng yàn
nóng mín
nóng lì
nóng yě
nóng ráng
nóng chù
nóng zhě
nóng mò
nóng shì
nóng zǐ
nóng fù
nóng dīng
nóng méng
nóng cǎo
nóng qī
nóng sāng
nóng fù
nóng chǎn
nóng gōng
nóng chén
nóng jià
nóng huáng
nóng yuè
nóng yè
nóng zé
nóng yǐn
nóng yú
nóng chuán
nóng yào
nóng tǔ
nóng chǎng
nóng yáo
nóng shí
nóng zhì
nóng bì
nóng huì
nóng mó
nóng jié
nóng ráng
nóng zuò
nóng jīng
nóng tián
nóng xié
nóng bù
nóng shě
nóng shāng
nóng xuān
nóng máng
nóng yǒu
nóng gē
nóng gōng
nóng yún
nóng mǔ
nóng huà
nóng qì
nóng hù
nóng jí
nóng yùn
nóng gēng
nóng yòng
nóng shōu
nóng zhèng
nóng zhuāng
nóng wù
nóng jiā
nóng mù
nóng sì
nóng guān
nóng hù
nóng lì
nóng xué
nóng hù
nóng yú
nóng zhòng
nóng zhí
nóng shī
dòu gē
láo gē
biān gē
jiǎo gē
chǔ gē
lǐ gē
kǎi gē
wēi gē
jiāo gē
huáng gē
diān gē
yú gē
dǎng gē
huí gē
diǎn gē
miào gē
ér gē
bǎng gē
hāng gē
lóng gē
tǔ gē
yún gē
luán gē
yuè gē
tú gē
mù gē
shāng gē
shān gē
qín gē
zàn gē
shù gē
pāo gē
cūn gē
yě gē
zǔ gē
diǎn gē
qīng gē
zhǎn gē
yáo gē
láng gē
shī gē
kāng gē
fǎ gē
màn gē
dàn gē
huān gē
jiǔ gē
qián gē
mù gē
kǎi gē
chuán gē
gēng gē
dàn gē
pái gē
xiào gē
wēi gē
diào gē
zhèng gē
yú gē
qíng gē
hán gē
fù gē
chàng gē
wā gē
kǎi gē
yǒng gē
shē gē
ān gē
qī gē
chen gē
liàn gē
yán gē
xì gē
líng gē
bēi gē
zuò gē
yuè gē
bā gē
féng gē
yīng gē
yàn gē
shēng gē
chén gē
jiāng gē
hān gē
yǐng gē
qiáo gē
pái gē
guó gē
lí gē
xù gē
niǎo gē
wù gē
ōu gē
yǎ gē
shī gē
cháng gē
duì gē
wǎn gē
lí gē
shēng gē
duǎn gē
gū gē
hào gē
yàn gē
qīng gē
shǎo gē
àn gē
zhàn gē
xiào gē
tián gē
sè gē
duì gē
pǐ gē
shāng gē
dōng gē
xiàng gē
xiè gē
yuàn gē
chǔ gē
dān gē
jū gē
dēng gē
zhào gē
náo gē
yīng gē
xiān gē
sòng gē
huǎn gē
jiàn gē
táo gē
hù gē
yōu gē
zòu gē
yú gē
yóu gē
liáo gē
zuò gē
jiǔ gē
nóng gē
yú gē
tà gē
pán gē
jīng gē
lè gē
qú gē
fàng gē
chēng gē
xíng gē
zhēng gē
màn gē
cǎi gē
tóng gē
hán gē
qí gē
zhēng gē
ráo gē
jīng gē
chè gē
yí gē
xián gē
wú gē
gāo gē
zá gē
mín gē
yù gē
yān gē
xián gē
xián gē
mán gē
gǔ gē
yín gē
yāng ge
shì gē
zhǐ gē
lùn gē
xiàn gē
jǐn gē
fèng gē
méng gē
yù gē
diào gē
níng gē
fù gē
jūn gē
shēng gē
běi gē
cháo gē
kuáng gē
ōu gē
āi gē
fán gē
rǎng gē
hé gē
róng gē
bīn gē
chūn gē
yǐ gē
xián gē
háo gē
⒈ 山歌,田夫野老之歌。
引南朝梁锺嵘《诗品·总论》:“谅非农歌辕议,敢致流别。”
许文雨讲疏:“此记室谦辞,农歌辕议,即太史公所谓其言不雅驯,荐绅先生所不道也。”
宋范成大《丙午东宫寿诗》:“史贺星同轨,农歌稼涤场。”
清曹垂灿《插秧歌》:“陇畔柳浓斜掛笠,农歌声裡鵓鴣啼。”
梁上泉《长城内外》诗:“登城一望千山小,农歌和牧歌,更比白云高!”
一种起源于农民从事农务时哼唱助兴的歌谣。内容常是歌颂农村生活、田园风光和农民的刻苦性格。一经口耳相传,成为民谣后,则不限于农人、农村间传唱。
农nóng(1)(名)农业:~村|~场|~具|~林|~忙|~田|~闲|~械|~学|~药|~产品。(2)(名)农民:~会|~协|~夫|~妇。(3)(名)(Nónɡ)姓。
歌读音:gē歌gē(1)(名)歌曲:民~|山~儿|唱一个~儿。(2)(动)唱:~者|高~一曲。