天时


天时的组词


天牕

tiān chuāng

天年

tiān nián

天青

tiān qīng

天策

tiān cè

天星

tiān xīng

天辟

tiān pì

天度

tiān dù

天禹

tiān yǔ

天铎

tiān duó

天明

tiān míng

天正

tiān zhèng

天定

tiān dìng

天征

tiān zhēng

天章

tiān zhāng

天地

tiān dì

天升

tiān shēng

天庭

tiān tíng

天狼

tiān láng

天光

tiān guāng

天匠

tiān jiàng

天诔

tiān lěi

天衷

tiān zhōng

天式

tiān shì

天盘

tiān pán

天街

tiān jiē

天保

tiān bǎo

天庖

tiān páo

天君

tiān jūn

天法

tiān fǎ

天狐

tiān hú

天假

tiān jiǎ

天國

tiān guó

天囚

tiān qiú

天江

tiān jiāng

天患

tiān huàn

天魁

tiān kuí

天对

tiān duì

天力

tiān lì

天饥

tiān jī

天阴

tiān yīn

天梭

tiān suō

天瞩

tiān zhǔ

天火

tiān huǒ

天牢

tiān láo

天女

tiān nǚ

天忌

tiān jì

天材

tiān cái

天伦

tiān lún

天怒

tiān nù

天菑

tiān zī

天簧

tiān huáng

天职

tiān zhí

天足

tiān zú

天清

tiān qīng

天家

tiān jie

天垂

tiān chuí

天扉

tiān fēi

天生

tiān shēng

天球

tiān qiú

天统

tiān tǒng

天除

tiān chú

天竹

tiān zhú

天杯

tiān bēi

天阿

tiān ā

天枝

tiān zhī

天阊

tiān chāng

天爵

tiān jué

天灯

tiān dēng

天呀

tiān yā

天符

tiān fú

天瑞

tiān ruì

天资

tiān zī

天玺

tiān xǐ

天厨

tiān chú

天祉

tiān zhǐ

天财

tiān cái

天宠

tiān chǒng

天枪

tiān qiāng

天庄

tiān zhuāng

天贵

tiān guì

天烖

tiān zāi

天作

tiān zuò

天翁

tiān wēng

天戈

tiān gē

天庾

tiān yǔ

天茁

tiān zhuó

天幕

tiān mù

天籁

tiān lài

天毕

tiān bì

天潢

tiān huáng

天解

tiān jiě

天槎

tiān chá

天钥

tiān yuè

天畔

tiān pàn

天天

tiān tiān

天雷

tiān léi

天陷

tiān xiàn

天色

tiān sè

天殛

tiān jí

天国

tiān guó

天尊

tiān zūn

天汉

tiān hàn

天鼓

tiān gǔ

天慈

tiān cí

天箓

tiān lù

天鬼

tiān guǐ

天绘

tiān huì

天琛

tiān chēn

天雠

tiān chóu

天笑

tiān xiào

天夭

tiān yāo

天敌

tiān dí

天疾

tiān jí

天秉

tiān bǐng

天方

tiān fāng

天氓

tiān méng

天术

tiān shù

天禀

tiān bǐng

天吴

tiān wú

天縡

tiān zài

天灾

tiān zāi

天一

tiān yī

天賦

tiān fù

天翰

tiān hàn

天奬

tiān jiǎng

天咫

tiān zhǐ

天助

tiān zhù

天杪

tiān miǎo

天数

tiān shù

天食

tiān shí

天角

tiān jiǎo

天廷

tiān tíng

天恩

tiān ēn

天亮

tiān liàng

天军

tiān jūn

天瓢

tiān piáo

天狗

tiān gǒu

天壍

tiān qiàn

天路

tiān lù

天价

tiān jià

天难

tiān nán

天爷

tiān yé

天赦

tiān shè

天山

tiān shān

天祥

tiān xiáng

天网

tiān wǎng

天望

tiān wàng

天姬

tiān jī

天宪

tiān xiàn

天弧

tiān hú

天鼠

tiān shǔ

天诶

tiān ēi

天神

tiān shén

天道

tiān dào

天边

tiān biān

天书

tiān shū

天津

tiān jīn

天期

tiān qī

天端

tiān duān

天浔

tiān xún

天花

tiān huā

天事

tiān shì

天诛

tiān zhū

天空

tiān kōng

天真

tiān zhēn

天南

tiān nán

天横

tiān héng

天穿

tiān chuān

天麟

tiān lín

天祅

tiān yāo

天朝

tiān cháo

天井

tiān jǐng

天候

tiān hòu

天牝

tiān pìn

天规

tiān guī

天怀

tiān huái

天锤

tiān chuí

天颜

tiān yán

天篰

tiān bù

天柄

tiān bǐng

天喜

tiān xǐ

天阁

tiān gé

天揖

tiān yī

天籙

tiān lù

天产

tiān chǎn

天福

tiān fú

天魔

tiān mó

天惹

tiān rě

天車

tiān chē

天维

tiān wéi

天府

tiān fǔ

天性

tiān xìng

天械

tiān xiè

天电

tiān diàn

天宫

tiān gōng

天容

tiān róng

天谴

tiān qiǎn

天功

tiān gōng

天都

tiān dū

天庙

tiān miào

天仓

tiān cāng

天庥

tiān xiū

天眚

tiān shěng

天赋

tiān fù

天禄

tiān lù

天得

tiān de

天藏

tiān cáng

天壁

tiān bì

天皇

tiān huáng

天骨

tiān gǔ

天籟

tiān lài

天绪

tiān xù

天阃

tiān kǔn

天夺

tiān duó

天景

tiān jǐng

天完

tiān wán

天意

tiān yì

天择

tiān zé

天刑

tiān xíng

天珍

tiān zhēn

天疮

tiān chuāng

天闺

tiān guī

天戮

tiān lù

天英

tiān yīng

天构

tiān gòu

天醉

tiān zuì

天荫

tiān yīn

天墬

tiān dì

天末

tiān mò

天冲

tiān chōng

天雄

tiān xióng

天蛾

tiān é

天害

tiān hài

天怨

tiān yuàn

天渊

tiān yuān

天族

tiān zú

天才

tiān cái

天野

tiān yě

天戒

tiān jiè

天鼋

tiān yuán

天忧

tiān yōu

天库

tiān kù

天教

tiān jiào

天乐

tiān lè

天父

tiān fù

天柱

tiān zhù

天弢

tiān tāo

天竺

tiān zhú

天隅

tiān yú

天阙

tiān què

天医

tiān yī

天郊

tiān jiāo

天遣

tiān qiǎn

天苑

tiān yuàn

天齐

tiān qí

天膜

tiān mó

天论

tiān lùn

天盖

tiān gài

天沟

tiān gōu

天陛

tiān bì

天干

tiān gān

天动

tiān dòng

天际

tiān jì

天文

tiān wén

天黑

tiān hēi

天棚

tiān péng

天漏

tiān lòu

天诫

tiān jiè

天园

tiān yuán

天欃

tiān chán

天穹

tiān qióng

天闉

tiān yīn

天阵

tiān zhèn

天職

tiān zhí

天市

tiān shì

天乙

tiān yǐ

天王

tiān wáng

天磬

tiān qìng

天陲

tiān chuí

天属

tiān shǔ

天台

tiān tái

天罚

tiān fá

天墀

tiān chí

天貎

tiān ní

天工

tiān gōng

天灸

tiān jiǔ

天田

tiān tián

天叙

tiān xù

天赐

tiān cì

天风

tiān fēng

天使

tiān shǐ

天形

tiān xíng

天酒

tiān jiǔ

天棒

tiān bàng

天鸡

tiān jī

天珠

tiān zhū

天聪

tiān cōng

天涯

tiān yá

天口

tiān kǒu

天蓝

tiān lán


安时

ān shí

徇时

xùn shí

五时

wǔ shí

奉时

fèng shí

战时

zhàn shí

牵时

qiān shí

傅时

fù shí

闲时

xián shí

瓜时

guā shí

食时

shí shí

多时

duō shí

巳时

sì shí

称时

chēng shí

佐时

zuǒ shí

要时

yào shí

花时

huā shí

良时

liáng shí

阿时

ē shí

播时

bō shí

冬时

dōng shí

过时

guò shí

相时

xiāng shí

浃时

jiā shí

那时

nà shí

弥时

mí shí

实时

shí shí

变时

biàn shí

子时

zǐ shí

盛时

shèng shí

皇时

huáng shí

诡时

guǐ shí

其时

qí shí

等时

děng shí

登时

dēng shí

同时

tóng shí

悖时

bèi shí

往时

wǎng shí

历时

lì shí

王时

wáng shí

日时

rì shí

逢时

féng shí

移时

yí shí

平时

píng shí

航时

háng shí

中时

zhōng shí

无时

wú shí

霎时

shà shí

遁时

dùn shí

合时

hé shí

识时

shí shí

十时

shí shí

错时

cuò shí

俭时

jiǎn shí

非时

fēi shí

天时

tiān shí

戌时

xū shí

区时

qū shí

和时

hé shí

暇时

xiá shí

旋时

xuán shí

趣时

qù shí

废时

fèi shí

亶时

dǎn shí

二时

èr shí

申时

shēn shí

工时

gōng shí

协时

xié shí

到时

dào shí

淹时

yān shí

佗时

tuó shí

孔时

kǒng shí

六时

liù shí

哺时

bǔ shí

疾时

jí shí

卯时

mǎo shí

从时

cóng shí

瞬时

shùn shí

案时

àn shí

愆时

qiān shí

矫时

jiǎo shí

晬时

zuì shí

对时

duì shí

候时

hòu shí

顿时

dùn shí

延时

yán shí

随时

suí shí

兴时

xìng shí

彼时

bǐ shí

前时

qián shí

经时

jīng shí

现时

xiàn shí

俟时

sì shí

背时

bèi shí

旧时

jiù shí

准时

zhǔn shí

当时

dāng shí

暂时

zàn shí

节时

jié shí

届时

jiè shí

毕时

bì shí

辰时

chén shí

眼时

yǎn shí

尔时

ěr shí

宜时

yí shí

僻时

pì shí

此时

cǐ shí

立时

lì shí

维时

wéi shí

倏时

shū shí

昌时

chāng shí

谢时

xiè shí

按时

àn shí

匝时

zā shí

就时

jiù shí

审时

shěn shí

临时

lín shí

忌时

jì shí

四时

sì shí

狥时

xùn shí

儿时

ér shí

须时

xū shí

负时

fù shí

兰时

lán shí

微时

wēi shí

劣时

liè shí

即时

jí shí

冠时

guān shí

早时

zǎo shí

率时

lǜ shí

何时

hé shí

得时

dé shí

定时

dìng shí

报时

bào shí

入时

rù shí

惜时

xī shí

或时

huò shí

善时

shàn shí

进时

jìn shí

慎时

shèn shí

积时

jī shí

匡时

kuāng shí

偶时

ǒu shí

适时

shì shí

诋时

dǐ shí

休时

xiū shí

累时

lěi shí

逐时

zhú shí

大时

dà shí

务时

wù shí

若时

ruò shí

片时

piàn shí

亥时

hài shí

赭时

zhě shí

久时

jiǔ shí

些时

xiē shí

未时

wèi shí

晷时

guǐ shí

与时

yǔ shí

及时

jí shí

遘时

gòu shí

田时

tián shí

画时

huà shí

芳时

fāng shí

待时

dài shí

救时

jiù shí

迩时

ěr shí

感时

gǎn shí

刹时

chà shí

避时

bì shí

恁时

nèn shí

课时

kè shí

昔时

xī shí

旬时

xún shí

三时

sān shí

餔时

bū shí

费时

fèi shí

便时

biàn shí

半时

bàn shí

逾时

yú shí

计时

jì shí

刻时

kè shí

观时

guān shí

省时

shěng shí

丑时

chǒu shí

法时

fǎ shí

睽时

kuí shí

箇时

gè shí

留时

liú shí

恒时

héng shí

比时

bǐ shí

辅时

fǔ shí

小时

xiǎo shí

于时

yú shí

守时

shǒu shí

并时

bìng shí

分时

fēn shí

趋时

qū shí

行时

xíng shí

嘉时

jiā shí

蹔时

zàn shí

违时

wéi shí

零时

líng shí

常时

cháng shí

康时

kāng shí

不时

bù shí

走时

zǒu shí

闇时

àn shí

丕时

pī shí

忧时

yōu shí

曩时

nǎng shí

初时

chū shí

失时

shī shí

莺时

yīng shí

遭时

zāo shí

昧时

mèi shí

阴时

yīn shí

顷时

qǐng shí

乘时

chéng shí

遵时

zūn shí

几时

jǐ shí

人时

rén shí

持时

chí shí

倾时

qīng shí

跨时

kuà shí

有时

yǒu shí

生时

shēng shí

伤时

shāng shí

古时

gǔ shí

举时

jǔ shí

今时

jīn shí

午时

wǔ shí

后时

hòu shí

拜时

bài shí

倍时

bèi shí

吉时

jí shí

逆时

nì shí

他时

tā shí

它时

tā shí

利时

lì shí

去时

qù shí

暗时

àn shí

佳时

jiā shí

顺时

shùn shí

民时

mín shí

酉时

yǒu shí

丁时

dīng shí

一时

yī shí

邀时

yāo shí

遌时

è shí

忤时

wǔ shí

晡时

bū shí

干时

gàn shí

才时

cái shí

权时

quán shí

伯时

bó shí

应时

yìng shí

敷时

fū shí

农时

nóng shí

首时

shǒu shí

趁时

chèn shí

触时

chù shí

哀时

āi shí

遇时

yù shí

异时

yì shí

授时

shòu shí

某时

mǒu shí

济时

jì shí

逃时

táo shí

复时

fù shí

近时

jìn shí

个时

gè shí

旷时

kuàng shí

上一组词:天光
下一组词:即席

更多天的组词

天时的意思


词语解释:

天时tiānshí

(1) 自然运行的时序

例天时有愆伏。——宋·沈括《梦溪笔谈》例今天时顺正。——清·方苞《狱中杂记》英the order of nature

(2) 指有利于攻战的自然气候条件

例必有得天时。例是天时不如地利。英climatic condition

(3) 天命

例非为天时。——《三国志·诸葛亮传》英fat;God's will;destiny

(4) 时候

例我见天时尚早,便到外面去闲步。——《二十年目睹之怪现象》.英time;time of the day

引证解释:

⒈ 天道运行的规律。

引《易·乾》:“先天而天弗违,后天而奉天时。”

⒉ 指时序。

引宋曾巩《本朝政要策·历》:“察天时以授民,则历象不可不谨也。”

⒊ 宜于做某事的自然气候条件。

引《孟子·公孙丑下》:“天时不如地利,地利不如人和。”
《荀子·王霸》:“农夫朴力而寡能,则上不失天时,下不失地利,中得人和,而百事不废。”

⒋ 犹天命。

引《汉书·王莽传下》:“推是言之,亦天时,非人力之致矣。”
《周书·李穆传》:“周德既衰,愚智共悉,天时若此,吾岂能违天。”
宋秦观《贺苏礼部启》:“殆亦天时之有数,岂伊人力之能为。”
《封神演义》第九四回:“吾今奉天征讨而诛独夫,公何得尚执迷如此,以逆天时哉。”

⒌ 气候。

引宋杨万里《夏日杂兴》诗:“金陵六月晓犹寒,近北天时较少暄。”
清吴伟业《廿五日游石公山诸胜》诗:“四月将已近,天时早炎热。”

⒍ 时候。

引《二十年目睹之怪现状》第六九回:“我见天时尚早,便到外面去闲步。”
《老残游记》第十九回:“当时大家钱尽,天时又有一点多鐘,只好散了。”
湘剧《醉打山门》:“鲁智深 :‘天时尚早,怎么把山门闭了,我骂你这一般无知之徒!’”

国语词典:

天地四时运转的法则。

网络解释:

天时

天时:汉语词语天时:电影

天时 (汉语词语)

天时,汉语词汇。拼音:tīan shí,释义:1、一般是指天道运行的规律。2. 指时序。3. 宜于做某事的自然气候条件。4. 犹天命。5. 气候。6. 时候。
更多时的组词

天时详细解释


读音:tiān

天tiān(1)(名)头顶。(2)(名)天空:~边。(3)(名)顶部的;凌空架设的:~窗。(4)(名)一昼夜二十四小时的时间;有时专指白天:今~。(5)(名)一天的某一段时间:天不早啦。(6)(名)季节:春~|三伏~。(7)(名)天气:阴~。(8)(名)天然的;天生的:~资|~才。(9)(名)自然界:~灾。迷信的人指自然界的主宰者;造物者:~意。迷信的人指神佛仙人所住的地方:~堂|归~。

读音:shí

1.时间(对空间而言):~空观念。

2.时代;时候:古~。唐~。战~。

3.时间单位。旧指时辰,现指小时,即一日(一个昼夜)的二十四分之一。

4.指规定的时间:按~上班。过~作废。

5.季节:四~如春。

6.现在的;当时的:~事。~兴。

7.时俗;时尚:入~。

8.副词。时常:~~。~有错误。

9.有时候:~阴~晴。

10.时机:不误农~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025