伤时


伤时的组词


伤苦

shāng kǔ

伤别

shāng bié

伤情

shāng qíng

伤坏

shāng huài

伤禽

shāng qín

伤俘

shāng fú

伤殒

shāng yǔn

伤暮

shāng mù

伤嗟

shāng jiē

伤胃

shāng wèi

伤弓

shāng gōng

伤诋

shāng dǐ

伤破

shāng pò

伤目

shāng mù

伤口

shāng kǒu

伤悔

shāng huǐ

伤痕

shāng hén

伤味

shāng wèi

伤辞

shāng cí

伤身

shāng shēn

伤单

shāng dān

伤剥

shāng bāo

伤寒

shāng hán

伤阂

shāng hé

伤俗

shāng sú

伤摧

shāng cuī

伤乖

shāng guāi

伤恫

shāng dòng

伤伐

shāng fá

伤人

shāng rén

伤枯

shāng kū

伤兵

shāng bīng

伤惨

shāng cǎn

伤废

shāng fèi

伤败

shāng bài

伤忧

shāng yōu

伤亡

shāng wáng

伤愍

shāng mǐn

伤毁

shāng huǐ

伤愤

shāng fèn

伤痛

shāng tòng

伤肉

shāng ròu

伤忡

shāng chōng

伤泣

shāng qì

伤和

shāng hé

伤害

shāng hài

伤世

shāng shì

伤今

shāng jīn

伤怀

shāng huái

伤家

shāng jiā

伤绪

shāng xù

伤痍

shāng yí

伤触

shāng chù

伤秋

shāng qiū

伤感

shāng gǎn

伤瘢

shāng bān

伤离

shāng lí

伤沮

shāng jǔ

伤幸

shāng xìng

伤恻

shāng cè

伤饬

shang chì

伤残

shāng cán

伤药

shāng yào

伤犯

shāng fàn

伤心

shāng xīn

伤化

shāng huà

伤悴

shāng cuì

伤脸

shāng liǎn

伤哀

shāng āi

伤墯

shāng duò

伤恸

shāng tòng

伤命

shāng mìng

伤怆

shāng chuàng

伤科

shāng kē

伤神

shāng shén

伤员

shāng yuán

伤酒

shāng jiǔ

伤负

shāng fù

伤乱

shāng luàn

伤疻

shāng zhǐ

伤折

shāng shé

伤楚

shāng chǔ

伤热

shāng rè

伤挫

shāng cuò

伤秏

shāng mào

伤暑

shāng shǔ

伤鸟

shāng niǎo

伤违

shāng wéi

伤势

shāng shì

伤蟹

shāng xiè

伤号

shāng hào

伤春

shāng chūn

伤气

shāng qì

伤悼

shāng dào

伤殴

shāng ōu

伤风

shāng fēng

伤产

shāng chǎn

伤食

shāng shí

伤锦

shāng jǐn

伤疤

shāng bā

伤尅

shāng kēi

伤蹶

shāng juě

伤损

shāng sǔn

伤创

shāng chuàng

伤麟

shāng lín

伤夷

shāng yí

伤陷

shāng xiàn

伤时

shāng shí

伤逝

shāng shì

伤耗

shāng hao

伤魂

shāng hún

伤怜

shāng lián

伤悲

shāng bēi

伤廉

shāng lián


毕时

bì shí

忌时

jì shí

称时

chēng shí

吉时

jí shí

审时

shěn shí

实时

shí shí

或时

huò shí

须时

xū shí

浃时

jiā shí

乘时

chéng shí

从时

cóng shí

刹时

chà shí

伯时

bó shí

人时

rén shí

早时

zǎo shí

课时

kè shí

五时

wǔ shí

趋时

qū shí

持时

chí shí

维时

wéi shí

识时

shí shí

刻时

kè shí

未时

wèi shí

利时

lì shí

复时

fù shí

避时

bì shí

背时

bèi shí

敷时

fū shí

日时

rì shí

奉时

fèng shí

现时

xiàn shí

丁时

dīng shí

些时

xiē shí

守时

shǒu shí

留时

liú shí

旬时

xún shí

行时

xíng shí

候时

hòu shí

匡时

kuāng shí

于时

yú shí

儿时

ér shí

大时

dà shí

初时

chū shí

非时

fēi shí

天时

tiān shí

报时

bào shí

四时

sì shí

并时

bìng shí

不时

bù shí

恁时

nèn shí

到时

dào shí

霎时

shà shí

首时

shǒu shí

晡时

bū shí

当时

dāng shí

晬时

zuì shí

积时

jī shí

错时

cuò shí

近时

jìn shí

异时

yì shí

餔时

bū shí

诋时

dǐ shí

孔时

kǒng shí

变时

biàn shí

花时

huā shí

民时

mín shí

跨时

kuà shí

它时

tā shí

遵时

zūn shí

经时

jīng shí

前时

qián shí

倾时

qīng shí

卯时

mǎo shí

个时

gè shí

立时

lì shí

冬时

dōng shí

子时

zǐ shí

遭时

zāo shí

偶时

ǒu shí

几时

jǐ shí

战时

zhàn shí

盛时

shèng shí

即时

jí shí

多时

duō shí

皇时

huáng shí

惜时

xī shí

才时

cái shí

古时

gǔ shí

王时

wáng shí

趁时

chèn shí

延时

yán shí

拜时

bài shí

良时

liáng shí

睽时

kuí shí

率时

lǜ shí

遁时

dùn shí

干时

gàn shí

法时

fǎ shí

田时

tián shí

工时

gōng shí

随时

suí shí

徇时

xùn shí

恒时

héng shí

匝时

zā shí

兰时

lán shí

莺时

yīng shí

善时

shàn shí

暂时

zàn shí

计时

jì shí

戌时

xū shí

佳时

jiā shí

及时

jí shí

亶时

dǎn shí

箇时

gè shí

彼时

bǐ shí

比时

bǐ shí

酉时

yǒu shí

闇时

àn shí

佗时

tuó shí

零时

líng shí

矫时

jiǎo shí

何时

hé shí

待时

dài shí

逢时

féng shí

入时

rù shí

旧时

jiù shí

区时

qū shí

邀时

yāo shí

生时

shēng shí

片时

piàn shí

案时

àn shí

顿时

dùn shí

协时

xié shí

后时

hòu shí

倏时

shū shí

僻时

pì shí

牵时

qiān shí

丑时

chǒu shí

定时

dìng shí

累时

lěi shí

那时

nà shí

宜时

yí shí

三时

sān shí

就时

jiù shí

逆时

nì shí

节时

jié shí

小时

xiǎo shí

暇时

xiá shí

傅时

fù shí

倍时

bèi shí

务时

wù shí

尔时

ěr shí

蹔时

zàn shí

过时

guò shí

俟时

sì shí

二时

èr shí

顺时

shùn shí

要时

yào shí

食时

shí shí

六时

liù shí

届时

jiè shí

旷时

kuàng shí

感时

gǎn shí

与时

yǔ shí

失时

shī shí

佐时

zuǒ shí

举时

jǔ shí

伤时

shāng shí

便时

biàn shí

画时

huà shí

申时

shēn shí

逐时

zhú shí

迩时

ěr shí

准时

zhǔn shí

负时

fù shí

走时

zǒu shí

半时

bàn shí

十时

shí shí

辅时

fǔ shí

哀时

āi shí

曩时

nǎng shí

费时

fèi shí

俭时

jiǎn shí

常时

cháng shí

其时

qí shí

等时

děng shí

忤时

wǔ shí

救时

jiù shí

狥时

xùn shí

阿时

ē shí

慎时

shèn shí

济时

jì shí

瓜时

guā shí

晷时

guǐ shí

逾时

yú shí

安时

ān shí

诡时

guǐ shí

悖时

bèi shí

相时

xiāng shí

暗时

àn shí

中时

zhōng shí

废时

fèi shí

平时

píng shí

移时

yí shí

往时

wǎng shí

同时

tóng shí

进时

jìn shí

临时

lín shí

兴时

xìng shí

冠时

guān shí

丕时

pī shí

阴时

yīn shí

忧时

yōu shí

授时

shòu shí

今时

jīn shí

省时

shěng shí

和时

hé shí

遇时

yù shí

登时

dēng shí

顷时

qǐng shí

播时

bō shí

应时

yìng shí

昧时

mèi shí

微时

wēi shí

农时

nóng shí

违时

wéi shí

无时

wú shí

去时

qù shí

对时

duì shí

昌时

chāng shí

午时

wǔ shí

休时

xiū shí

旋时

xuán shí

疾时

jí shí

按时

àn shí

眼时

yǎn shí

分时

fēn shí

愆时

qiān shí

闲时

xián shí

遘时

gòu shí

触时

chù shí

弥时

mí shí

趣时

qù shí

此时

cǐ shí

某时

mǒu shí

瞬时

shùn shí

若时

ruò shí

久时

jiǔ shí

昔时

xī shí

权时

quán shí

劣时

liè shí

他时

tā shí

嘉时

jiā shí

谢时

xiè shí

巳时

sì shí

有时

yǒu shí

适时

shì shí

遌时

è shí

合时

hé shí

芳时

fāng shí

历时

lì shí

亥时

hài shí

淹时

yān shí

辰时

chén shí

得时

dé shí

康时

kāng shí

逃时

táo shí

航时

háng shí

哺时

bǔ shí

观时

guān shí

赭时

zhě shí

一时

yī shí

上一组词:商谜
下一组词:时习

更多伤的组词

伤时的意思


词语解释:

因时世不如所愿而哀伤。汉王逸有《[.好工具]九思.伤时》篇。

引证解释:

⒈ 因时世不如所愿而哀伤。 汉王逸有《九思·伤时》篇。

引唐杜甫《通泉驿》诗:“伤时愧孔父,去国同王粲。”
前蜀韦庄《中渡晚眺》诗:“魏王堤畔草如烟,有客伤时独扣舷。”
刘大杰《中国文学发展史》第二章五:“有的看见禾黍,发出国破的悲吟,有的生逢乱世,发出伤时的哀感。”

网络解释:

伤时 (汉语词汇)

伤时,汉语词汇。拼音:shānɡ shí释义:因时世不如所愿而哀伤。
更多时的组词

伤时详细解释


读音:shāng

伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。

读音:shí

1.时间(对空间而言):~空观念。

2.时代;时候:古~。唐~。战~。

3.时间单位。旧指时辰,现指小时,即一日(一个昼夜)的二十四分之一。

4.指规定的时间:按~上班。过~作废。

5.季节:四~如春。

6.现在的;当时的:~事。~兴。

7.时俗;时尚:入~。

8.副词。时常:~~。~有错误。

9.有时候:~阴~晴。

10.时机:不误农~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025