登时


登时的组词


登延

dēng yán

登馂

dēng jùn

登庙

dēng miào

登场

dēng cháng

登戒

dēng jiè

登济

dēng jì

登等

dēng děng

登答

dēng dá

登能

dēng néng

登报

dēng bào

登岸

dēng àn

登覆

dēng fù

登愿

dēng yuàn

登勒

dēng lè

登留

dēng liú

登徦

dēng jiǎ

登台

dēng tái

登席

dēng xí

登第

dēng dì

登歌

dēng gē

登良

dēng liáng

登号

dēng hào

登祇

dēng qí

登望

dēng wàng

登垄

dēng lǒng

登时

dēng shí

登哥

dēng gē

登极

dēng jí

登难

dēng nán

登探

dēng tàn

登闲

dēng xián

登擢

dēng zhuó

登龙

dēng lóng

登天

dēng tiān

登陟

dēng zhì

登讲

dēng jiǎng

登仪

dēng yí

登献

dēng xiàn

登熟

dēng shú

登仙

dēng xiān

登虚

dēng xū

登进

dēng jìn

登躯

dēng qū

登膳

dēng shàn

登日

dēng rì

登践

dēng jiàn

登昭

dēng zhāo

登记

dēng jì

登座

dēng zuò

登谷

dēng gǔ

登高

dēng gāo

登祚

dēng zuò

登纪

dēng jì

登丁

dēng dīng

登粟

dēng sù

登丰

dēng fēng

登途

dēng tú

登绩

dēng jì

登枢

dēng shū

登造

dēng zào

登善

dēng shàn

登陇

dēng lǒng

登下

dēng xià

登即

dēng jí

登岁

dēng suì

登起

dēng qǐ

登年

dēng nián

登相

dēng xiāng

登轴

dēng zhóu

登栖

dēng qī

登缘

dēng yuán

登斋

dēng zhāi

登蹑

dēng niè

登杀

dēng shā

登孰

dēng shú

登配

dēng pèi

登样

dēng yàng

登科

dēng kē

登心

dēng xīn

登来

dēng lái

登降

dēng jiàng

登叙

dēng xù

登盈

dēng yíng

登擥

dēng lǎn

登墙

dēng qiáng

登闳

dēng hóng

登真

dēng zhēn

登陸

dēng lù

登门

dēng mén

登基

dēng jī

登平

dēng píng

登荐

dēng jiàn

登载

dēng zǎi

登三

dēng sān

登遐

dēng xiá

登山

dēng shān

登攀

dēng pān

登程

dēng chéng

登謌

dēng gē

登戾

dēng lì

登受

dēng shòu

登寿

dēng shòu

登实

dēng shí

登仕

dēng shì

登豆

dēng dòu

登阶

dēng jiē

登稔

dēng rěn

登格

dēng gé

登隆

dēng lóng

登御

dēng yù

登僊

dēng xiān

登东

dēng dōng

登升

dēng shēng

登市

dēng shì

登带

dēng dài

登封

dēng fēng

登巇

dēng xī

登游

dēng yóu

登位

dēng wèi

登船

dēng chuán

登曜

dēng yào

登啸

dēng xiào

登陆

dēng lù

登寻

dēng xún

登贤

dēng xián

登衡

dēng héng

登槐

dēng huái

登得

dēng de

登耗

dēng hào

登成

dēng chéng

登名

dēng míng

登建

dēng jiàn

登衍

dēng yǎn

登秋

dēng qiū

登堂

dēng táng

登礼

dēng lǐ

登侑

dēng yòu

登楼

dēng lóu

登誉

dēng yù

登纳

dēng nà

登阼

dēng zuò

登兴

dēng xīng

登闻

dēng wén

登朝

dēng cháo

登览

dēng lǎn

登坛

dēng tán

登路

dēng lù

登闉

dēng yīn

登假

dēng jiǎ

登历

dēng lì

登臣

dēng chén

登僧

dēng sēng

登臨

dēng lín

登禅

dēng chán

登顿

dēng dùn

登簿

dēng bù

登云

dēng yún

登徒

dēng tú

登迈

dēng mài

登坑

dēng kēng

登涉

dēng shè

登登

dēng dēng

登宰

dēng zǎi

登涂

dēng tú

登霞

dēng xiá

登损

dēng sǔn

登举

dēng jǔ

登眺

dēng tiào

登牓

dēng bǎng

登霄

dēng xiāo

登厢

dēng xiāng

登明

dēng míng

登用

dēng yòng

登録

dēng lù

登学

dēng xué

登祀

dēng sì

登拔

dēng bá

登跻

dēng jī

登录

dēng lù

登帐

dēng zhàng

登课

dēng kè

登斧

dēng fǔ

登瀛

dēng yíng

登庸

dēng yōng

登木

dēng mù

登盘

dēng pán

登晨

dēng chén

登对

dēng duì

登翼

dēng yì

登陴

dēng pí

登显

dēng xiǎn

登榜

dēng bǎng

登临

dēng lín

登崇

dēng chóng


异时

yì shí

阴时

yīn shí

伤时

shāng shí

晬时

zuì shí

倍时

bèi shí

跨时

kuà shí

拜时

bài shí

得时

dé shí

些时

xiē shí

恒时

héng shí

初时

chū shí

要时

yào shí

偶时

ǒu shí

俭时

jiǎn shí

感时

gǎn shí

举时

jǔ shí

称时

chēng shí

生时

shēng shí

待时

dài shí

申时

shēn shí

法时

fǎ shí

经时

jīng shí

晷时

guǐ shí

遭时

zāo shí

善时

shàn shí

暗时

àn shí

矫时

jiǎo shí

与时

yǔ shí

并时

bìng shí

趁时

chèn shí

四时

sì shí

按时

àn shí

佐时

zuǒ shí

利时

lì shí

定时

dìng shí

须时

xū shí

比时

bǐ shí

丕时

pī shí

佳时

jiā shí

往时

wǎng shí

节时

jié shí

戌时

xū shí

移时

yí shí

眼时

yǎn shí

几时

jǐ shí

俟时

sì shí

战时

zhàn shí

省时

shěng shí

费时

fèi shí

嘉时

jiā shí

哺时

bǔ shí

暂时

zàn shí

一时

yī shí

届时

jiè shí

候时

hòu shí

恁时

nèn shí

走时

zǒu shí

睽时

kuí shí

悖时

bèi shí

于时

yú shí

阿时

ē shí

干时

gàn shí

久时

jiǔ shí

应时

yìng shí

审时

shěn shí

报时

bào shí

巳时

sì shí

蹔时

zàn shí

逐时

zhú shí

对时

duì shí

乘时

chéng shí

失时

shī shí

赭时

zhě shí

趣时

qù shí

某时

mǒu shí

匝时

zā shí

当时

dāng shí

那时

nà shí

触时

chù shí

浃时

jiā shí

花时

huā shí

救时

jiù shí

人时

rén shí

错时

cuò shí

奉时

fèng shí

延时

yán shí

二时

èr shí

工时

gōng shí

忤时

wǔ shí

相时

xiāng shí

到时

dào shí

违时

wéi shí

箇时

gè shí

吉时

jí shí

复时

fù shí

持时

chí shí

登时

dēng shí

无时

wú shí

计时

jì shí

迩时

ěr shí

田时

tián shí

安时

ān shí

劣时

liè shí

尔时

ěr shí

哀时

āi shí

区时

qū shí

积时

jī shí

行时

xíng shí

常时

cháng shí

倏时

shū shí

孔时

kǒng shí

去时

qù shí

非时

fēi shí

半时

bàn shí

实时

shí shí

天时

tiān shí

遌时

è shí

霎时

shà shí

曩时

nǎng shí

莺时

yīng shí

逃时

táo shí

旋时

xuán shí

盛时

shèng shí

播时

bō shí

零时

líng shí

观时

guān shí

率时

lǜ shí

才时

cái shí

忌时

jì shí

务时

wù shí

有时

yǒu shí

旷时

kuàng shí

六时

liù shí

诡时

guǐ shí

农时

nóng shí

牵时

qiān shí

刻时

kè shí

辰时

chén shí

佗时

tuó shí

授时

shòu shí

辅时

fǔ shí

遘时

gòu shí

徇时

xùn shí

食时

shí shí

遁时

dùn shí

中时

zhōng shí

前时

qián shí

从时

cóng shí

累时

lěi shí

暇时

xiá shí

进时

jìn shí

卯时

mǎo shí

慎时

shèn shí

闲时

xián shí

闇时

àn shí

昔时

xī shí

留时

liú shí

准时

zhǔn shí

济时

jì shí

餔时

bū shí

兴时

xìng shí

谢时

xiè shí

傅时

fù shí

分时

fēn shí

它时

tā shí

瓜时

guā shí

就时

jiù shí

及时

jí shí

现时

xiàn shí

变时

biàn shí

匡时

kuāng shí

小时

xiǎo shí

顺时

shùn shí

便时

biàn shí

和时

hé shí

芳时

fāng shí

逆时

nì shí

平时

píng shí

随时

suí shí

案时

àn shí

何时

hé shí

趋时

qū shí

皇时

huáng shí

昌时

chāng shí

维时

wéi shí

瞬时

shùn shí

不时

bù shí

权时

quán shí

适时

shì shí

弥时

mí shí

亥时

hài shí

毕时

bì shí

临时

lín shí

康时

kāng shí

酉时

yǒu shí

或时

huò shí

彼时

bǐ shí

古时

gǔ shí

合时

hé shí

疾时

jí shí

若时

ruò shí

昧时

mèi shí

淹时

yān shí

亶时

dǎn shí

倾时

qīng shí

王时

wáng shí

课时

kè shí

僻时

pì shí

今时

jīn shí

守时

shǒu shí

未时

wèi shí

冠时

guān shí

良时

liáng shí

旬时

xún shí

片时

piàn shí

休时

xiū shí

其时

qí shí

顷时

qǐng shí

逢时

féng shí

识时

shí shí

忧时

yōu shí

大时

dà shí

微时

wēi shí

宜时

yí shí

旧时

jiù shí

航时

háng shí

晡时

bū shí

他时

tā shí

儿时

ér shí

多时

duō shí

十时

shí shí

画时

huà shí

等时

děng shí

此时

cǐ shí

狥时

xùn shí

协时

xié shí

立时

lì shí

五时

wǔ shí

近时

jìn shí

早时

zǎo shí

伯时

bó shí

刹时

chà shí

逾时

yú shí

敷时

fū shí

子时

zǐ shí

冬时

dōng shí

后时

hòu shí

同时

tóng shí

顿时

dùn shí

负时

fù shí

愆时

qiān shí

首时

shǒu shí

遇时

yù shí

丑时

chǒu shí

丁时

dīng shí

个时

gè shí

历时

lì shí

三时

sān shí

入时

rù shí

午时

wǔ shí

兰时

lán shí

废时

fèi shí

日时

rì shí

避时

bì shí

背时

bèi shí

民时

mín shí

诋时

dǐ shí

即时

jí shí

惜时

xī shí

邀时

yāo shí

遵时

zūn shí

过时

guò shí

上一组词:登高
下一组词:登庸

更多登的组词

登时的意思


词语解释:

立即;立刻。

犹(好工具.)当时。

亦作:登时间

引证解释:

⒈ 立即;立刻。

引晋葛洪《抱朴子·释滞》:“又中恶急疾,但吞三九之炁,亦登时差也。”
《北史·祖珽传》:“至夜, 珽忽令大叫,鼓譟聒天,贼众大惊,登时走散。”
《儿女英雄传》第九回:“十三妹一听,登时把两道蛾眉一竖。”
魏巍《东方》第五部第五章:“登时冲锋枪和手榴弹向着敌人劈头盖脸地打去。”
亦作“登时间”。 元无名氏《鸳鸯被》第二折:“若是有人见,若是有人拿,登时间事发。”
元郑廷玉《看钱奴》第四折:“我这一服药与你那婆婆喫了,登时间就好。”
《水浒传》第四三回:“那大虫退不够五七步,只听得响一声,如倒半壁山,登时间死在巖下。”

⒉ 犹当时。

引宋程大昌《演繁露·答人问九江说》:“县闻虽近,又不如其邻人登时亲见之审也。”

国语词典:

当时。

网络解释:

登时

登时,汉语词汇。拼音:dēng shí释义:1、民间用语:形容事物的发展迅速,马上,当时,立刻,顿时,立即。2、犹当时。
更多时的组词

登时详细解释


读音:dēng

登dēng(1)(动)上、升:~山。(2)(动)刊登或记载:~记。(3)(动)踩、踏:用力踩~。(4)(形)成熟:五谷丰~。(5)(动)〈方〉穿(鞋、裤等):~上鞋。

读音:shí

1.时间(对空间而言):~空观念。

2.时代;时候:古~。唐~。战~。

3.时间单位。旧指时辰,现指小时,即一日(一个昼夜)的二十四分之一。

4.指规定的时间:按~上班。过~作废。

5.季节:四~如春。

6.现在的;当时的:~事。~兴。

7.时俗;时尚:入~。

8.副词。时常:~~。~有错误。

9.有时候:~阴~晴。

10.时机:不误农~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025