传经


传经的组词


传矢

chuán shǐ

传媒

chuán méi

传观

chuán guān

传习

chuán xí

传记

zhuàn jì

传芭

chuán bā

传疏

chuán shū

传重

chuán zhòng

传飱

chuán sūn

传梆

chuán bāng

传箭

chuán jiàn

传座

chuán zuò

传踏

chuán tà

传籍

chuán jí

传见

chuán jiàn

传示

chuán shì

传点

chuán diǎn

传役

chuán yì

传烽

chuán fēng

传板

chuán bǎn

传卖

chuán mài

传祚

chuán zuò

传闻

chuán wén

传袋

chuán dài

传遽

chuán jù

传歌

chuán gē

传芳

chuán fāng

传舍

chuán shè

传名

chuán míng

传情

chuán qíng

传本

chuán běn

传警

chuán jǐng

传胪

chuán lú

传考

chuán kǎo

传乘

chuán chéng

传敏

chuán mǐn

传人

chuán rén

传热

chuán rè

传奇

chuán qí

传风

chuán fēng

传送

chuán sòng

传称

chuán chēng

传讽

chuán fěng

传贤

chuán xián

传禅

chuán chán

传号

chuán hào

传谕

chuán yù

传房

chuán fáng

传灯

chuán dēng

传诔

chuán lěi

传经

chuán jīng

传花

chuán huā

传召

chuán zhào

传蜡

chuán là

传奉

chuán fèng

传染

chuán rǎn

传香

chuán xiāng

传众

chuán zhòng

传搨

chuán dá

传付

chuán fù

传讲

chuán jiǎng

传红

chuán hóng

传序

chuán xù

传影

chuán yǐng

传感

chuán gǎn

传教

chuán jiāo

传跸

chuán bì

传禀

chuán bǐng

传盏

chuán zhǎn

传家

chuán jiā

传递

chuán dì

传声

chuán shēng

传述

chuán shù

传输

chuán shū

传玩

chuán wán

传集

chuán jí

传流

chuán liú

传签

chuán qiān

传唤

chuán huàn

传衣

chuán yī

传承

chuán chéng

传邮

chuán yóu

传粉

chuán fěn

传服

chuán fú

传杯

chuán bēi

传叶

chuán yè

传告

chuán gào

传发

chuán fā

传真

chuán zhēn

传卮

chuán zhī

传演

chuán yǎn

传统

chuán tǒng

传受

chuán shòu

传汤

chuán tāng

传戒

chuán jiè

传夜

chuán yè

传颂

chuán sòng

传湌

chuán cān

传锣

chuán luó

传衍

chuán yǎn

传檄

chuán xí

传看

chuán kàn

传世

chuán shì

传庚

chuán gēng

传薪

chuán xīn

传语

chuán yǔ

传导

chuán dǎo

传化

chuán huà

传餐

chuán cān

传抄

chuán chāo

传着

chuán zhe

传信

chuán xìn

传令

chuán lìng

传遗

chuán yí

传位

chuán wèi

传番

chuán fān

传话

chuán huà

传达

chuán dá

传翫

chuán wàn

传刻

chuán kè

传度

chuán dù

传空

chuán kōng

传注

zhuàn zhù

传袭

chuán xí

传心

chuán xīn

传续

chuán xù

传催

chuán cuī

传食

chuán shí

传变

chuán biàn

传癖

chuán pǐ

传饭

chuán fàn

传馈

chuán kuì

传吏

chuán lì

传福

chuán fú

传授

chuán shòu

传报

chuán bào

传缮

chuán shàn

传票

chuán piào

传诵

chuán sòng

传刍

zhuàn chú

传讹

chuán é

传坐

chuán zuò

传録

chuán lù

传读

chuán dú

传写

chuán xiě

传言

chuán yán

传水

chuán shuǐ

传球

chuán qiú

传棒

chuán bàng

传柑

chuán gān

传案

chuán àn

传质

chuán zhì

传驿

chuán yì

传火

chuán huǒ

传漏

chuán lòu

传国

chuán guó

传留

chuán liú

传鼓

chuán gǔ

传布

chuán bù

传甘

chuán gān

传纪

chuán jì

传符

chuán fú

传旨

chuán zhǐ

传草

chuán cǎo

传瑞

chuán ruì

传貂

chuán diāo

传说

chuán shuō

传单

chuán dān

传巵

chuán zhī

传骑

chuán qí

传劳

chuán láo

传马

chuán mǎ

传镫

chuán dèng

传法

chuán fǎ

传业

chuán yè

传书

chuán shū

传胤

chuán yìn

传动

chuán dòng

传飧

chuán sūn

传答

chuán dá

传觞

chuán shāng

传种

chuán zhǒng

传嬗

chuán shàn

传志

chuán zhì

传略

zhuàn lüè

传宣

chuán xuān

传派

chuán pài

传领

chuán lǐng

传赞

zhuàn zàn

传赏

chuán shǎng

传诂

chuán gǔ

传拜

chuán bài

传阅

chuán yuè

传鸡

chuán jī

传代

chuán dài

传扬

chuán yáng

传播

chuán bō

传道

chuán dào

传尸

chuán shī

传神

chuán shén

传唱

chuán chàng


惯经

guàn jīng

达经

dá jīng

黑经

hēi jīng

雉经

zhì jīng

地经

dì jīng

小经

xiǎo jīng

山经

shān jīng

脾经

pí jīng

人经

rén jīng

贴经

tiē jīng

说经

shuō jīng

遗经

yí jīng

善经

shàn jīng

饫经

yù jīng

七经

qī jīng

表经

biǎo jīng

孤经

gū jīng

正经

zhèng jīng

周经

zhōu jīng

鸿经

hóng jīng

阅经

yuè jīng

心经

xīn jīng

反经

fǎn jīng

桑经

sāng jīng

伪经

wěi jīng

杂经

zá jīng

暗经

àn jīng

黄经

huáng jīng

葩经

pā jīng

国经

guó jīng

中经

zhōng jīng

谈经

tán jīng

逸经

yì jīng

违经

wéi jīng

进经

jìn jīng

酒经

jiǔ jīng

贝经

bèi jīng

皇经

huáng jīng

梵经

fàn jīng

查经

zhā jīng

竺经

zhú jīng

礼经

lǐ jīng

讲经

jiǎng jīng

德经

dé jīng

本经

běn jīng

常经

cháng jīng

易经

yì jīng

拂经

fú jīng

受经

shòu jīng

诗经

shī jīng

丹经

dān jīng

僻经

pì jīng

诨经

hùn jīng

繙经

fān jīng

引经

yǐn jīng

韦经

wéi jīng

书经

shū jīng

幽经

yōu jīng

次经

cì jīng

石经

shí jīng

痛经

tòng jīng

停经

tíng jīng

罗经

luó jīng

纬经

wěi jīng

锣经

luó jīng

十经

shí jīng

讽经

fěng jīng

念经

niàn jīng

已经

yǐ jīng

月经

yuè jīng

金经

jīn jīng

武经

wǔ jīng

跪经

guì jīng

写经

xiě jīng

五经

wǔ jīng

离经

lí jīng

救经

jiù jīng

问经

wèn jīng

同经

tóng jīng

执经

zhí jīng

居经

jū jīng

壁经

bì jīng

解经

jiě jīng

六经

liù jīng

归经

guī jīng

前经

qián jīng

历经

lì jīng

鹤经

hè jīng

一经

yī jīng

兵经

bīng jīng

契经

qì jīng

纶经

lún jīng

明经

míng jīng

骚经

sāo jīng

血经

xuè jīng

无经

wú jīng

穷经

qióng jīng

含经

hán jīng

佛经

fó jīng

行经

xíng jīng

玉经

yù jīng

唪经

fěng jīng

麻经

má jīng

碁经

qí jīng

禅经

chán jīng

敍经

xù jīng

伦经

lún jīng

闭经

bì jīng

全经

quán jīng

曾经

céng jīng

儒经

rú jīng

世经

shì jīng

不经

bù jīng

科经

kē jīng

缠经

chán jīng

大经

dà jīng

断经

duàn jīng

唱经

chàng jīng

三经

sān jīng

鲁经

lǔ jīng

神经

shén jīng

逆经

nì jīng

洊经

jiàn jīng

真经

zhēn jīng

秘经

mì jīng

嫖经

piáo jīng

几经

jǐ jīng

据经

jù jīng

树经

shù jīng

农经

nóng jīng

训经

xùn jīng

纤经

xiān jīng

荥经

yíng jīng

就经

jiù jīng

互经

hù jīng

绝经

jué jīng

交经

jiāo jīng

帖经

tiē jīng

熊经

xióng jīng

群经

qún jīng

纪经

jì jīng

莲经

lián jīng

演经

yǎn jīng

鹅经

é jīng

絶经

jué jīng

民经

mín jīng

缺经

quē jīng

西经

xī jīng

医经

yī jīng

古经

gǔ jīng

通经

tōng jīng

起经

qǐ jīng

仙经

xiān jīng

横经

héng jīng

八经

bā jīng

朝经

cháo jīng

府经

fǔ jīng

相经

xiāng jīng

久经

jiǔ jīng

尊经

zūn jīng

传经

chuán jīng

接经

jiē jīng

九经

jiǔ jīng

疑经

yí jīng

读经

dú jīng

棋经

qí jīng

取经

qǔ jīng

邦经

bāng jīng

翻经

fān jīng

道经

dào jīng

业经

yè jīng

财经

cái jīng

东经

dōng jīng

戎经

róng jīng

论经

lùn jīng

鸾经

luán jīng

彝经

yí jīng

玄经

xuán jīng

拳经

quán jīng

白经

bái jīng

云经

yún jīng

牺经

xī jīng

典经

diǎn jīng

拟经

nǐ jīng

知经

zhī jīng

阳经

yáng jīng

守经

shǒu jīng

佉经

qū jīng

自经

zì jīng

义经

yì jīng

倍经

bèi jīng

赌经

dǔ jīng

调经

tiáo jīng

麟经

lín jīng

苦经

kǔ jīng

事经

shì jīng

授经

shòu jīng

火经

huǒ jīng

法经

fǎ jīng

早经

zǎo jīng

上一组词:杠衣
下一组词:走合

更多传的组词

传经的意思


词语解释:

(.好工具)传经chuánjīng

(1) 旧指传授儒家经典

英hand down the classics or sacred books

(2) 传授经验

英pass on experience

引证解释:

⒈ 传授经学。

引唐杜甫《秋兴》诗之三:“匡衡抗疏功名薄, 刘向传经心事违。”
清钱谦益《父在中先封承德郎请加封制》:“肆尔传经之子,为吾典学之臣。”

⒉ 今喻指传授经验。

⒊ 中医称伤寒病的变化过程。

引汉张仲景《伤寒论·辨脉法》“问曰:脉有阳结阴结者,何以别之” 宋成无己注::“伤寒之病,一日太阳,二日阳明,三日少阳,四日太阴,五日少阴,至六日为传经尽,七日当愈。七日不愈者,谓之再传经。”
《红楼梦》第六四回:“﹝贾母﹞禁不住风霜伤感,至夜间便觉头闷心酸,鼻塞声重,……连忙请了医生来诊脉下药,足足的忙乱了半夜一日,幸而发散的快,未曾传经。”

国语词典:

传授经学。

网络解释:

传经

传经,拼音为chuán jīng,汉语词语,是指传授经验。
更多经的组词

传经详细解释


读音:chuán,zhuàn[ chuán ]

1. 转(zhuǎn )授,递:传递。传输。传戒。传统。言传身教。

2. 推广,散布:宣传。流传。传名。传奇(a.中国唐代兴起的短篇小说;b.中国明、清两代盛行的长篇戏曲;c.指情节离奇或人物行为超乎寻常的故事)。

读音:jīng,jìng[ jīng ]

1.(旧读jìng)织物上纵的方向的纱或线(跟“纬”相对):~纱。~线。

2.中医指人体内气血运行通路的主干:~脉。~络。

3.经度:东~。西~。

4.经营;治理:~商。整军~武。

5.上吊:自~。

6.历久不变的;正常:~常。不~之谈。

7.经典:本草~。佛~。念~。十三~。

8.月经:行~。~血不调。

9.姓。

10.经过:~年累月。几~周折。这件事是~我手办的。~他一说,我才知道。

11.禁(jīn)受:~不起。~得起考验。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025