传法


传法的组词


传志

chuán zhì

传诂

chuán gǔ

传翫

chuán wàn

传抄

chuán chāo

传风

chuán fēng

传感

chuán gǎn

传位

chuán wèi

传示

chuán shì

传尸

chuán shī

传香

chuán xiāng

传服

chuán fú

传矢

chuán shǐ

传真

chuán zhēn

传锣

chuán luó

传影

chuán yǐng

传本

chuán běn

传座

chuán zuò

传国

chuán guó

传讹

chuán é

传单

chuán dān

传福

chuán fú

传邮

chuán yóu

传令

chuán lìng

传搨

chuán dá

传刻

chuán kè

传巵

chuán zhī

传唤

chuán huàn

传袋

chuán dài

传花

chuán huā

传报

chuán bào

传布

chuán bù

传发

chuán fā

传刍

zhuàn chú

传湌

chuán cān

传催

chuán cuī

传劳

chuán láo

传化

chuán huà

传声

chuán shēng

传飱

chuán sūn

传质

chuán zhì

传重

chuán zhòng

传芳

chuán fāng

传警

chuán jǐng

传餐

chuán cān

传答

chuán dá

传粉

chuán fěn

传诔

chuán lěi

传符

chuán fú

传踏

chuán tà

传水

chuán shuǐ

传甘

chuán gān

传派

chuán pài

传演

chuán yǎn

传颂

chuán sòng

传役

chuán yì

传録

chuán lù

传夜

chuán yè

传卮

chuán zhī

传食

chuán shí

传记

zhuàn jì

传家

chuán jiā

传庚

chuán gēng

传胤

chuán yìn

传饭

chuán fàn

传箭

chuán jiàn

传檄

chuán xí

传染

chuán rǎn

传火

chuán huǒ

传播

chuán bō

传坐

chuán zuò

传蜡

chuán là

传称

chuán chēng

传业

chuán yè

传道

chuán dào

传禅

chuán chán

传注

zhuàn zhù

传考

chuán kǎo

传法

chuán fǎ

传宣

chuán xuān

传叶

chuán yè

传输

chuán shū

传书

chuán shū

传召

chuán zhào

传梆

chuán bāng

传留

chuán liú

传序

chuán xù

传籍

chuán jí

传集

chuán jí

传奉

chuán fèng

传代

chuán dài

传衍

chuán yǎn

传球

chuán qiú

传贤

chuán xián

传马

chuán mǎ

传旨

chuán zhǐ

传奇

chuán qí

传名

chuán míng

传鸡

chuán jī

传诵

chuán sòng

传疏

chuán shū

传受

chuán shòu

传祚

chuán zuò

传观

chuán guān

传卖

chuán mài

传芭

chuán bā

传信

chuán xìn

传番

chuán fān

传飧

chuán sūn

传承

chuán chéng

传觞

chuán shāng

传谕

chuán yù

传敏

chuán mǐn

传写

chuán xiě

传付

chuán fù

传案

chuán àn

传扬

chuán yáng

传统

chuán tǒng

传领

chuán lǐng

传漏

chuán lòu

传说

chuán shuō

传拜

chuán bài

传经

chuán jīng

传灯

chuán dēng

传变

chuán biàn

传度

chuán dù

传语

chuán yǔ

传馈

chuán kuì

传红

chuán hóng

传袭

chuán xí

传骑

chuán qí

传衣

chuán yī

传跸

chuán bì

传送

chuán sòng

传杯

chuán bēi

传授

chuán shòu

传点

chuán diǎn

传述

chuán shù

传闻

chuán wén

传动

chuán dòng

传缮

chuán shàn

传驿

chuán yì

传空

chuán kōng

传嬗

chuán shàn

传众

chuán zhòng

传唱

chuán chàng

传教

chuán jiāo

传乘

chuán chéng

传柑

chuán gān

传阅

chuán yuè

传情

chuán qíng

传号

chuán hào

传略

zhuàn lüè

传讽

chuán fěng

传玩

chuán wán

传赏

chuán shǎng

传世

chuán shì

传续

chuán xù

传见

chuán jiàn

传房

chuán fáng

传神

chuán shén

传棒

chuán bàng

传告

chuán gào

传读

chuán dú

传票

chuán piào

传赞

zhuàn zàn

传鼓

chuán gǔ

传人

chuán rén

传媒

chuán méi

传吏

chuán lì

传歌

chuán gē

传言

chuán yán

传盏

chuán zhǎn

传瑞

chuán ruì

传戒

chuán jiè

传镫

chuán dèng

传癖

chuán pǐ

传热

chuán rè

传话

chuán huà

传舍

chuán shè

传板

chuán bǎn

传烽

chuán fēng

传讲

chuán jiǎng

传禀

chuán bǐng

传种

chuán zhǒng

传导

chuán dǎo

传貂

chuán diāo

传遗

chuán yí

传习

chuán xí

传看

chuán kàn

传汤

chuán tāng

传纪

chuán jì

传薪

chuán xīn

传胪

chuán lú

传签

chuán qiān

传着

chuán zhe

传达

chuán dá

传流

chuán liú

传遽

chuán jù

传草

chuán cǎo

传递

chuán dì

传心

chuán xīn


按法

àn fǎ

愿法

yuàn fǎ

典法

diǎn fǎ

鸿法

hóng fǎ

证法

zhèng fǎ

篇法

piān fǎ

歷法

lì fǎ

讬法

tuō fǎ

厎法

dǐ fǎ

施法

shī fǎ

国法

guó fǎ

峻法

jùn fǎ

故法

gù fǎ

吏法

lì fǎ

象法

xiàng fǎ

正法

zhèng fǎ

笞法

chī fǎ

颓法

tuí fǎ

受法

shòu fǎ

草法

cǎo fǎ

铨法

quán fǎ

盐法

yán fǎ

遵法

zūn fǎ

禅法

chán fǎ

顔法

yán fǎ

圜法

huán fǎ

德法

dé fǎ

死法

sǐ fǎ

词法

cí fǎ

罪法

zuì fǎ

竺法

zhú fǎ

辦法

bàn fǎ

逆法

nì fǎ

理法

lǐ fǎ

课法

kè fǎ

狎法

xiá fǎ

酷法

kù fǎ

丽法

lì fǎ

百法

bǎi fǎ

除法

chú fǎ

蠲法

juān fǎ

繁法

fán fǎ

白法

bái fǎ

护法

hù fǎ

海法

hǎi fǎ

会法

huì fǎ

役法

yì fǎ

顿法

dùn fǎ

步法

bù fǎ

家法

jiā fǎ

土法

tǔ fǎ

更法

gēng fǎ

票法

piào fǎ

诗法

shī fǎ

下法

xià fǎ

仙法

xiān fǎ

辩法

biàn fǎ

史法

shǐ fǎ

摆法

bǎi fǎ

祭法

jì fǎ

纲法

gāng fǎ

西法

xī fǎ

苛法

kē fǎ

致法

zhì fǎ

学法

xué fǎ

写法

xiě fǎ

密法

mì fǎ

曲法

qǔ fǎ

差法

chà fǎ

矾法

fán fǎ

礼法

lǐ fǎ

子法

zǐ fǎ

弘法

hóng fǎ

墨法

mò fǎ

弄法

nòng fǎ

弃法

qì fǎ

爽法

shuǎng fǎ

灯法

dēng fǎ

调法

diào fǎ

秦法

qín fǎ

革法

gé fǎ

峭法

qiào fǎ

皴法

cūn fǎ

迁法

qiān fǎ

普法

pǔ fǎ

霜法

shuāng fǎ

戈法

gē fǎ

遁法

dùn fǎ

九法

jiǔ fǎ

禁法

jìn fǎ

逼法

bī fǎ

無法

wú fǎ

败法

bài fǎ

规法

guī fǎ

越法

yuè fǎ

辟法

pì fǎ

妙法

miào fǎ

宗法

zōng fǎ

巧法

qiǎo fǎ

恶法

è fǎ

矫法

jiǎo fǎ

奸法

jiān fǎ

论法

lùn fǎ

率法

lǜ fǎ

历法

lì fǎ

拟法

nǐ fǎ

形法

xíng fǎ

平法

píng fǎ

戒法

jiè fǎ

问法

wèn fǎ

老法

lǎo fǎ

减法

jiǎn fǎ

律法

lǜ fǎ

刀法

dāo fǎ

遗法

yí fǎ

刑法

xíng fǎ

私法

sī fǎ

指法

zhǐ fǎ

干法

gàn fǎ

不法

bù fǎ

祖法

zǔ fǎ

轻法

qīng fǎ

得法

dé fǎ

良法

liáng fǎ

钞法

chāo fǎ

着法

zhāo fǎ

矩法

jǔ fǎ

养法

yǎng fǎ

军法

jūn fǎ

读法

dú fǎ

看法

kàn fǎ

灭法

miè fǎ

买法

mǎi fǎ

母法

mǔ fǎ

本法

běn fǎ

内法

nèi fǎ

度法

dù fǎ

染法

rǎn fǎ

能法

néng fǎ

钱法

qián fǎ

亏法

kuī fǎ

妖法

yāo fǎ

办法

bàn fǎ

简法

jiǎn fǎ

解法

xiè fǎ

过法

guò fǎ

立法

lì fǎ

真法

zhēn fǎ

拳法

quán fǎ

方法

fāng fǎ

棋法

qí fǎ

弊法

bì fǎ

税法

shuì fǎ

乱法

luàn fǎ

阿法

ā fǎ

桡法

ráo fǎ

闰法

rùn fǎ

烦法

fán fǎ

行法

xíng fǎ

明法

míng fǎ

讲法

jiǎng fǎ

官法

guān fǎ

朔法

shuò fǎ

寰法

huán fǎ

汗法

hàn fǎ

兵法

bīng fǎ

释法

shì fǎ

戏法

xì fǎ

鹾法

cuó fǎ

矜法

jīn fǎ

体法

tǐ fǎ

小法

xiǎo fǎ

圣法

shèng fǎ

定法

dìng fǎ

委法

wěi fǎ

它法

tā fǎ

梵法

fàn fǎ

追法

zhuī fǎ

猛法

měng fǎ

程法

chéng fǎ

世法

shì fǎ

拿法

ná fǎ

幻法

huàn fǎ

篆法

zhuàn fǎ

麴法

qū fǎ

一法

yī fǎ

李法

lǐ fǎ

長法

zhǎng fǎ

詞法

cí fǎ

天法

tiān fǎ

提法

tí fǎ

画法

huà fǎ

贷法

dài fǎ

罹法

lí fǎ

筮法

shì fǎ

名法

míng fǎ

演法

yǎn fǎ

长法

cháng fǎ

熨法

yùn fǎ

如法

rú fǎ

约法

yuē fǎ

危法

wēi fǎ

持法

chí fǎ

诎法

qū fǎ

古法

gǔ fǎ

六法

liù fǎ

酒法

jiǔ fǎ

货法

huò fǎ

楷法

kǎi fǎ

无法

wú fǎ

执法

zhí fǎ

乘法

chéng fǎ

禀法

bǐng fǎ

式法

shì fǎ

禮法

lǐ fǎ

依法

yī fǎ

汉法

hàn fǎ

通法

tōng fǎ

身法

shēn fǎ

空法

kōng fǎ

宫法

gōng fǎ

血法

xuè fǎ

脚法

jiǎo fǎ

裱法

biǎo fǎ

羣法

qún fǎ

乐法

lè fǎ

抓法

zhuā fǎ

逞法

chěng fǎ

置法

zhì fǎ

吐法

tǔ fǎ

仪法

yí fǎ

拼法

pīn fǎ

章法

zhāng fǎ

托法

tuō fǎ

阵法

zhèn fǎ

赴法

fù fǎ

伏法

fú fǎ

说法

shuō fǎ

很法

hěn fǎ

缘法

yuán fǎ

算法

suàn fǎ

大法

dà fǎ

准法

zhǔn fǎ

守法

shǒu fǎ

助法

zhù fǎ

講法

jiǎng fǎ

修法

xiū fǎ

币法

bì fǎ

讹法

é fǎ

句法

jù fǎ

格法

gé fǎ

搞法

gǎo fǎ

文法

wén fǎ

敛法

liǎn fǎ

加法

jiā fǎ

相法

xiāng fǎ

嗣法

sì fǎ

诉法

sù fǎ

邪法

xié fǎ

符法

fú fǎ

成法

chéng fǎ

皇法

huáng fǎ

仓法

cāng fǎ

心法

xīn fǎ

万法

wàn fǎ

活法

huó fǎ

术法

shù fǎ

盗法

dào fǎ

付法

fù fǎ

了法

le fǎ

煎法

jiān fǎ

颜法

yán fǎ

开法

kāi fǎ

选法

xuǎn fǎ

三法

sān fǎ

護法

hù fǎ

抵法

dǐ fǎ

轨法

guǐ fǎ

司法

sī fǎ

见法

jiàn fǎ

条法

tiáo fǎ

疑法

yí fǎ

手法

shǒu fǎ

后法

hòu fǎ

话法

huà fǎ

敕法

chì fǎ

逾法

yú fǎ

效法

xiào fǎ

絓法

guà fǎ

师法

shī fǎ

至法

zhì fǎ

就法

jiù fǎ

宽法

kuān fǎ

公法

gōng fǎ

上法

shàng fǎ

生法

shēng fǎ

缕法

lǚ fǎ

散法

sàn fǎ

魔法

mó fǎ

掩法

yǎn fǎ

上一组词:晨唱
下一组词:辞病

更多传的组词

传法的意思


词语解释:

佛教谓师徒以佛法相传授。
泛hAo86.指以学问﹑方法相传授。

引证解释:

⒈ 佛教谓师徒以佛法相传授。

引唐顾况《鄱阳大云寺一公房》诗:“色界聊传法,空门不用情。”
《五灯会元·西天祖师·弥遮迦尊者》:“六祖弥遮迦尊者,中印度人也,既传法,已游化至北天竺国。”
《宋史·王安石传》:“二人守其成模,不少失,时号絳为‘传法沙门’, 惠卿为‘护法善神’。”

⒉ 泛指以学问、方法相传授。

引唐张籍《隐者》诗:“问年长不定,传法又非真。”

国语词典:

佛教用语。教授佛法。

网络解释:

传法

传法,广义上指传授佛法,狭义上特指传承佛教宗派法脉,事实上也就是选择和确认有资格担任寺院住持(主持讲经说法和领导僧尼参禅悟道修行的僧侣)之僧侣的一个过程。在佛教禅宗门派中,又称此为嗣法,即由上师将“佛祖源流”和“衣钵(袈裟和乞食器皿)”传递给接法人,作为选择和确认住持寺院法席继承人资格的凭证。佛教禅宗从六祖惠能开始不再把传递“衣钵”作为传法的凭证,,而改以传递《法卷》作为选择和确认住持寺院法席继承人资格的凭证。
更多法的组词

传法详细解释


读音:chuán,zhuàn[ chuán ]

1. 转(zhuǎn )授,递:传递。传输。传戒。传统。言传身教。

2. 推广,散布:宣传。流传。传名。传奇(a.中国唐代兴起的短篇小说;b.中国明、清两代盛行的长篇戏曲;c.指情节离奇或人物行为超乎寻常的故事)。

读音:fǎ

法fǎ(1)(名)由国家制定或认可;并强制遵守的法律、指令、条例等行为规则的总称:宪~。(2)(名)方法、方式:写~。(3)(名)标准样子;可以模仿的:取~。(4)(名)佛教的教义;也泛指佛教和道教的:~术。(5)姓。(6)(动)效法:~后王。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025