chuán biàn
chuán zhǎn
chuán liú
chuán pǐ
chuán jiàn
chuán xīn
chuán fěng
chuán cān
chuán yǎn
chuán lòu
chuán huàn
chuán fā
chuán míng
chuán wèi
chuán yì
chuán jiǎng
chuán chéng
chuán shuǐ
chuán jí
chuán fān
chuán shàn
chuán bù
chuán kuì
chuán zuò
chuán wén
chuán lì
chuán shǐ
chuán zuò
chuán tāng
chuán běn
chuán jiàn
chuán shì
chuán fèng
chuán xiě
chuán bēi
chuán luó
chuán bō
chuán mài
chuán xù
chuán zhī
chuán liú
chuán huā
chuán fāng
chuán lú
chuán mǎ
chuán gǎn
chuán bǎn
chuán chéng
chuán fáng
chuán shí
chuán jí
chuán zhì
chuán bāng
chuán zhī
chuán bǐng
chuán kè
chuán cān
chuán hào
chuán gān
chuán yìn
chuán gǔ
chuán sòng
chuán chàng
chuán yè
chuán zhǐ
chuán rǎn
chuán lìng
chuán bàng
chuán dǎo
chuán jiè
chuán jiāo
chuán bā
chuán shū
chuán guān
chuán xìn
chuán fǎ
chuán sòng
chuán shù
chuán wán
chuán zuò
chuán dòng
chuán dào
chuán bì
chuán bào
chuán shàn
chuán kàn
chuán yí
chuán shī
chuán shāng
chuán yán
chuán kōng
chuán zhēn
chuán mǐn
chuán jīng
chuán qíng
chuán yáng
chuán huà
chuán yī
chuán yuè
chuán fàn
zhuàn lüè
chuán dú
chuán diāo
chuán shū
chuán àn
chuán shòu
chuán xí
chuán cuī
chuán sòng
chuán jǐng
chuán zhào
chuán fěn
chuán fēng
chuán shòu
chuán xiāng
chuán shǎng
chuán shè
chuán shuō
chuán yè
chuán xuān
chuán yǔ
chuán xí
chuán chán
zhuàn chú
chuán shū
chuán zhǒng
chuán dù
chuán shén
chuán yè
chuán piào
chuán dá
chuán xīn
chuán là
chuán é
chuán xí
chuán hóng
chuán chēng
chuán yì
chuán zhe
chuán tǒng
chuán jiā
chuán qiān
chuán sūn
chuán yù
chuán yóu
chuán tà
chuán fēng
chuán yǐng
chuán gēng
chuán fú
chuán chāo
chuán kǎo
chuán dài
chuán gào
zhuàn zàn
chuán fú
chuán huà
chuán qí
chuán wàn
chuán sūn
chuán rén
chuán jī
chuán lǐng
chuán dài
chuán shēng
chuán gē
chuán dá
chuán zhòng
zhuàn jì
chuán láo
chuán cǎo
chuán lù
chuán dēng
chuán dèng
chuán lěi
chuán qiú
chuán rè
chuán jì
chuán dān
chuán fú
chuán xián
chuán guó
chuán fù
chuán huǒ
chuán bài
chuán gān
chuán jù
chuán gǔ
chuán ruì
chuán dì
chuán pài
chuán diǎn
chuán shì
chuán méi
chuán yǎn
chuán zhòng
chuán zhì
chuán dá
chuán qí
zhuàn zhù
chuán xù
⒈ 亦作“传甘”。 北宋上元夜宫中宴近臣,贵戚宫人以黄柑相赠,谓之“传柑”。
引宋苏轼《上元侍饮楼上》诗之三:“归来一点残灯在,犹有传柑遗细君。”
自注:“侍饮楼上,则贵戚争以黄柑遗近臣,谓之传柑。”
清吴伟业《元夕》诗:“传柑曲里啼鶯到,爆竹光中战马收。”
清朱彝尊《送毛检讨奇龄还越二十四韵》:“烧尾同华讌,传甘并紫帉。”
宋代上元夜宫中侍宴,贵戚以黄柑分送近臣,称为「传柑」。
1. 转(zhuǎn )授,递:传递。传输。传戒。传统。言传身教。
2. 推广,散布:宣传。流传。传名。传奇(a.中国唐代兴起的短篇小说;b.中国明、清两代盛行的长篇戏曲;c.指情节离奇或人物行为超乎寻常的故事)。
柑读音:gān柑gān(1)(名)常绿灌木;开白色小花;果实球形稍扁;果肉多汁;味道甜;果皮粗糙;成熟后黄色。树皮、果皮、叶子、花、种子都入药。(2)(名)这种植物的果实有的地区叫柑子。