chuán bào
chuán qiān
chuán shū
chuán bā
chuán liú
chuán fǎ
chuán xīn
chuán wén
chuán wèi
chuán xí
chuán yè
chuán lěi
chuán dèng
chuán bēi
chuán chāo
chuán shǎng
chuán hóng
chuán huà
chuán yǔ
chuán huǒ
chuán chàng
chuán lù
zhuàn zhù
chuán bù
chuán cān
chuán diāo
chuán gē
chuán tāng
chuán shàn
chuán bāng
chuán xí
chuán jiàn
chuán rǎn
chuán shuǐ
chuán zuò
zhuàn chú
chuán běn
chuán shí
chuán jǐng
chuán dòng
chuán bǎn
chuán huà
chuán shēng
chuán dài
chuán jiǎng
chuán chán
chuán fú
chuán shì
chuán jī
chuán qí
chuán shòu
chuán kàn
chuán zhǐ
chuán shàn
chuán jīng
chuán yǐng
chuán jì
chuán cǎo
chuán xiě
chuán piào
chuán tà
zhuàn zàn
chuán pài
chuán sūn
chuán ruì
chuán cān
zhuàn jì
chuán sòng
chuán fān
chuán yè
chuán biàn
chuán é
chuán gān
chuán diǎn
chuán jí
chuán dù
chuán gǎn
chuán shū
chuán dēng
chuán zhòng
chuán dú
chuán bài
chuán zuò
chuán yù
chuán kǎo
chuán mǎ
chuán zhì
chuán xí
chuán fù
chuán zhǎn
chuán shì
chuán guó
chuán gǔ
chuán zhào
chuán sòng
chuán mài
chuán qiú
chuán fàn
chuán dá
chuán jiāo
chuán zhǒng
chuán dá
chuán jí
chuán yáng
chuán xìn
chuán dì
chuán liú
chuán dài
chuán gān
chuán guān
chuán fěng
chuán bàng
chuán jiàn
chuán fú
chuán qí
chuán cuī
chuán fèng
chuán jiè
chuán dào
chuán lì
chuán qíng
chuán fēng
chuán zhòng
chuán dá
chuán shòu
chuán pǐ
chuán xīn
zhuàn lüè
chuán zhì
chuán kè
chuán sòng
chuán yì
chuán zhī
chuán jù
chuán xù
chuán yí
chuán shāng
chuán gēng
chuán huā
chuán fáng
chuán zhī
chuán yóu
chuán lú
chuán kōng
chuán shū
chuán fěn
chuán yī
chuán chéng
chuán shuō
chuán yuè
chuán yǎn
chuán bǐng
chuán kuì
chuán jiā
chuán láo
chuán xuān
chuán àn
chuán shè
chuán yán
chuán huàn
chuán míng
chuán méi
chuán chēng
chuán zuò
chuán yìn
chuán chéng
chuán wán
chuán lǐng
chuán wàn
chuán zhe
chuán fāng
chuán xiāng
chuán yì
chuán rè
chuán sūn
chuán yǎn
chuán mǐn
chuán bì
chuán rén
chuán gǔ
chuán tǒng
chuán zhēn
chuán gào
chuán fā
chuán dān
chuán yè
chuán shǐ
chuán fú
chuán shù
chuán shī
chuán bō
chuán lìng
chuán fēng
chuán là
chuán hào
chuán shén
chuán xù
chuán dǎo
chuán xián
chuán lòu
chuán luó
⒈ 古官衙中敲击梆子,用以传报或集散人役。
引《二刻拍案惊奇》卷四:“传梆禀知谢廉使。廉使不升堂,竟叫进私衙里来。”
1. 转(zhuǎn )授,递:传递。传输。传戒。传统。言传身教。
2. 推广,散布:宣传。流传。传名。传奇(a.中国唐代兴起的短篇小说;b.中国明、清两代盛行的长篇戏曲;c.指情节离奇或人物行为超乎寻常的故事)。
梆读音:bāng1.打更等用的梆子。
2.用棍子等打;敲:奶奶拿起擀面杖要~他。~树上的红枣儿吃。
3.敲打木头的声音:~~~地使劲敲门。