yáng chéng
yáng gōu
yáng gēng
yáng fèi
yáng líng
yáng shuō
yáng gāo
yáng huò
yáng bái
yáng jiǎo
yáng dù
yáng líng
yáng qí
yáng táo
yáng gōng
yáng chǐ
yáng lán
yáng zhī
yáng qún
yáng cháng
yáng mó
yáng huò
yáng gǔ
yáng qián
yáng xiàn
yáng dēng
yáng xián
yáng fù
yáng pí
yáng lào
yáng sūn
yáng shé
yáng máo
yáng qiú
yáng juàn
yáng shuǐ
yáng zuǒ
yáng jiǔ
yáng zǎo
yáng háo
yáng qún
yáng tán
yáng wèi
yáng yōng
yáng qī
yáng guān
yáng zǐ
yáng bēi
yáng chē
yáng zhèn
yáng qiú
yáng tóu
yáng suō
hè qī
bēi qī
dān qī
lín qī
míng qī
dùn qī
líng qī
liǎng qī
jiàn qī
gū qī
tóu qī
gòng qī
bù qī
shān qī
luán qī
jì qī
dēng qī
yáng qī
gù qī
yōu qī
zhēn qī
hán qī
piān qī
jié qī
gāo qī
chán qī
jiāo qī
jiū qī
qióng qī
yún qī
pín qī
mù qī
cháo qī
niǎo qī
hù qī
jī qī
jī qī
bǎo qī
xiá qī
yī qī
⒈ 旧时仡佬族的住屋。
引宋朱辅《溪蛮丛笑》:“仡佬以鬼禁,所居不着地,虽酋长之富,屋宇之多,亦皆去地数尺,以巨木排比,如省民羊栅,杉叶覆屋,名羊栖。”
1. 哺乳动物,反刍类,一般头上有一对角,品种很多:绵羊。黄羊。羚羊。羊羔。羊毫。羊肠线。羊肠小道。
2. 姓。
栖读音:qī,xī[ qī ]1. 鸟禽歇宿:“夫以鸟养养鸟者,宜栖之深林”。
2. 居留,停留:栖身。栖息。栖止。栖遁(隐居,遁世)。栖迟(游息,居住)。