yáng gēng
yáng mó
yáng zuǒ
yáng fù
yáng líng
yáng juàn
yáng chǐ
yáng xián
yáng táo
yáng qī
yáng yōng
yáng shuō
yáng zǎo
yáng wèi
yáng chéng
yáng gōu
yáng gǔ
yáng háo
yáng cháng
yáng dù
yáng jiǔ
yáng zhèn
yáng líng
yáng sūn
yáng jiǎo
yáng lán
yáng qiú
yáng pí
yáng suō
yáng lào
yáng qiú
yáng bái
yáng huò
yáng gōng
yáng fèi
yáng shé
yáng guān
yáng qián
yáng qí
yáng qún
yáng máo
yáng tóu
yáng chē
yáng qún
yáng xiàn
yáng zhī
yáng dēng
yáng bēi
yáng shuǐ
yáng tán
yáng zǐ
yáng gāo
yáng huò
yuán sūn
bù sūn
zēng sūn
yáng sūn
kūn sūn
sì sūn
mò sūn
yí sūn
niè sūn
yǔ sūn
cí sūn
zhǎng sūn
yìn sūn
yě sūn
gōng sūn
mù sūn
nāo sūn
ěr sūn
wén sūn
dào sūn
fán sūn
jiā sūn
lǐ sūn
móu sūn
réng sūn
āi sūn
wáng sūn
zǔ sūn
zhǒng sūn
liáng sūn
rán sūn
shén sūn
kūn sūn
lín sūn
shì sūn
tāng sūn
zāng sūn
shēng sūn
tiān sūn
zǐ sūn
tóng sūn
huáng sūn
xiào sūn
chéng sūn
huáng sūn
ér sūn
shì sūn
yú sūn
biē sūn
lái sūn
cáo sūn
lóng sūn
zhuān sūn
shù sūn
xuán sūn
féng sūn
dì sūn
xì sūn
wén sūn
tóng sūn
wáng sūn
nǚ sūn
zhì sūn
zhū sūn
zōng sūn
shì sūn
réng sūn
tài sūn
yóu sūn
yā sūn
jiǎ sūn
chóng sūn
dí sūn
hú sūn
mí sūn
tú sūn
nòng sūn
guī sūn
gōng sūn
cóng sūn
⒈ 羊胜与公孙诡的并称。 汉梁孝王招延四方豪杰, 齐人羊胜、公孙诡往归之。 梁孝王与胜诡谋,阴使人刺杀爰盎。汉景帝疑梁王,王乃令胜诡皆自杀。事见《汉书·梁孝王刘武传》。后因以“羊孙”作为策划阴谋者的代称。
引唐李德裕《清冷池怀古》诗:“牛祸衅将发, 羊孙谋始回。”
1. 哺乳动物,反刍类,一般头上有一对角,品种很多:绵羊。黄羊。羚羊。羊羔。羊毫。羊肠线。羊肠小道。
2. 姓。
孙读音:sūn,xùn[ sūn ]1. 儿子的儿子:孙子。孙女。
2. 跟孙子同辈的亲属:外孙。侄孙(侄儿的子女)。
3. 孙子以后的各代:曾(zēng )孙(孙子的子女)。玄孙(曾孙的子女)。子孙(儿子和孙子,泛指后代)。王孙(贵族的子孙后代)。
4. 植物再生成孳生的:孙竹(竹的枝根末端所生的竹)。
5. 姓。