yáng lào
yáng líng
yáng yōng
yáng wèi
yáng qiú
yáng zuǒ
yáng chǐ
yáng zhèn
yáng máo
yáng shuō
yáng huò
yáng gōng
yáng dù
yáng bái
yáng tóu
yáng huò
yáng fèi
yáng zǐ
yáng xián
yáng qiú
yáng xiàn
yáng sūn
yáng qún
yáng qún
yáng bēi
yáng mó
yáng fù
yáng háo
yáng gǔ
yáng zhī
yáng jiǔ
yáng gēng
yáng suō
yáng qī
yáng líng
yáng tán
yáng dēng
yáng chē
yáng gōu
yáng shé
yáng chéng
yáng qián
yáng pí
yáng jiǎo
yáng cháng
yáng táo
yáng lán
yáng guān
yáng shuǐ
yáng qí
yáng juàn
yáng zǎo
yáng gāo
bié cháng
qiān cháng
kōng cháng
zhōng cháng
jī cháng
juān cháng
huáng cháng
jī cháng
lěng cháng
xiá cháng
fù cháng
jiǔ cháng
é cháng
xiǎo cháng
ǒu cháng
cùn cháng
kuān cháng
gān cháng
mù cháng
dà cháng
chōu cháng
jiāo cháng
jī cháng
bì cháng
gāng cháng
féi cháng
jié cháng
chōng cháng
guàn cháng
xiāng cháng
sī cháng
tuō cháng
rè cháng
chóu cháng
tàn cháng
hú cháng
zhōng cháng
tòng cháng
kū cháng
lì cháng
guǎng cháng
shí cháng
jī cháng
bān cháng
tōng cháng
chēng cháng
fán cháng
lǚ cháng
tā cháng
gāng cháng
jiāo cháng
xiù cháng
pán cháng
jū cháng
xīn cháng
qián cháng
shèn cháng
yáng cháng
sāo cháng
yú cháng
qíng cháng
huí cháng
féi cháng
chēng cháng
guī cháng
jué cháng
cài cháng
gē cháng
qiāng cháng
róu cháng
jǐn cháng
mèng cháng
tóng cháng
sōu cháng
là cháng
duàn cháng
xǐ cháng
kū cháng
jī cháng
lǐ cháng
yǔ cháng
máng cháng
dù cháng
lí cháng
bēi cháng
xiāo cháng
fǔ cháng
fěn cháng
shī cháng
shí cháng
tā cháng
zhí cháng
wū cháng
wú cháng
lǐ cháng
fèi cháng
làn cháng
⒈ 喻指狭窄曲折的小路。
引《尉缭子·兵谈》:“兵之所及,羊肠亦胜,锯齿亦胜,缘山亦胜,入谷亦胜。”
唐杜甫《喜闻官军已临贼境》诗:“路失羊肠险,云横雉尾高。”
清陈维崧《青玉案·移寓积翠阁用艺香词韵》词:“梯空架就羊肠路,领俊鶻,穿烟去。”
例如:羊肠小道。
⒉ 山名。
引《楚辞·大招》:“西薄羊肠,东穷海只。”
洪兴祖补注:“《战国策》注云:羊肠,赵险塞名,山形屈辟,状如羊肠。今在太原晋阳之西北。”
《吕氏春秋·有始》:“何谓九山? 会稽、太山、王屋、首山、太华、岐山、太行、羊肠、孟门。”
⒊ 羊肠坂的省称。参见“羊肠坂”。
引《史记·魏世家》:“昔者魏伐赵,断羊肠,拔閼与,约斩赵,赵分而为二。”
隋江总《并州羊肠坂》诗:“三春别帝乡,五月度羊肠。”
羊的肠子。
1. 哺乳动物,反刍类,一般头上有一对角,品种很多:绵羊。黄羊。羚羊。羊羔。羊毫。羊肠线。羊肠小道。
2. 姓。
肠读音:cháng肠cháng(~子)消化器官的一部分;开头像管子;上端连胃;下端通肛门。起消化和吸收作用。也叫肠管。