jìng xiǎng
jìng xiàn
jìng gòng
jìng míng
jìng bù
jìng tuì
jìng yàn
jìng jié
jìng shēn
jìng rén
jìng tuò
jìng qì
jìng shì
jìng zhì
jìng zhòng
jìng nán
jìng luàn
jìng yán
jìng shèn
jìng è
jìng mèi
jìng kāng
jìng mín
jìng duān
jìng bīng
jìng kuāng
jìng suí
jìng gōng
jìng mò
jìng mì
jìng yuē
jìng lǐng
jìng fēn
jìng jiā
yǔn gōng
xiàng gōng
zú gōng
yín gōng
xiào gōng
kè gōng
qǔ gōng
jū gōng
zhēn gōng
xū gōng
jiǎn gōng
xiǎo gōng
bù gōng
yuàn gōng
wēn gōng
bēi gōng
qiān gōng
sù gōng
qiān gōng
jìng gōng
yǒu gōng
jìng gōng
chū gōng
yì gōng
yán gōng
qián gōng
dǎ gōng
hú gōng
dǔ gōng
yūn gōng
jìng gōng
dà gōng
xié gōng
mào gōng
⒈ 亦作“靖共”。
⒉ 恭谨地奉守;静肃恭谨。
引《诗·小雅·小明》:“靖共尔位,正直是与。”
高亨注:“靖,犹敬也。共,奉也。”
《文选·班昭<东征赋>》:“修短之运,愚智同兮。靖恭委命,唯吉凶兮。”
刘良注:“靖思恭敬。”
清陈康祺《燕下乡脞录》卷十四:“寅清重秩,自应夙夜靖共。”
⒊ 借指职位、职守。
引宋曾巩《赠第八皇子制》:“皇第八子某,秀拔慧悟,天质异甚,不好戏豫,安於靖恭。”
靖jìng(1)(形)没有变故或动乱;平安:地方安~。(2)(动)使秩序安定;平定(变乱):~乱|~边。(3)(Jìnɡ)姓。
恭读音:gōng恭gōng(动)恭敬:~候|~贺。