zú bǎn
zú chōng
zú lǚ
zú zhí
zú jìng
zú gāo
zú jǐ
zú yīn
zú duō
zú bèi
zú lún
zú yì
zú zhǒng
zú róng
zú shí
zú zhǎo
zú qián
zú dà
zú chán
zú lìn
zú jiǎn
zú jìn
zú jì
zú kuān
zú shù
zú bù
zú gōng
zú gòu
zú bàn
zú zú
zú gōng
zú dǐ
zú xīn
zú jìng
zú mò
zú qiú
zú chǐ
zú lì
zú gǎn
zú yǐ
zú fū
zú bīng
zú gòu
zú chì
zú é
zú yī
zú huái
zú jiǎn
zú cháng
zú bù
zú guān
zú jù
zú jiàn
zú gōu
zú zhǐ
zú chéng
zú xià
zú jīn
zú zhèng
zú zhì
zú chuàn
zú zhǐ
zú jiǎn
xiào gōng
dǎ gōng
qiān gōng
yǒu gōng
xié gōng
yǔn gōng
sù gōng
jū gōng
bēi gōng
jìng gōng
xiǎo gōng
yín gōng
yán gōng
dǔ gōng
dà gōng
kè gōng
qián gōng
wēn gōng
xiàng gōng
bù gōng
jìng gōng
yì gōng
mào gōng
yūn gōng
zhēn gōng
xū gōng
hú gōng
yuàn gōng
jìng gōng
chū gōng
zú gōng
qiān gōng
qǔ gōng
jiǎn gōng
⒈ 亦作“足共”。过度谦敬,以取媚于人。
引《论语·公冶长》:“巧言、令色、足恭, 左丘明耻之, 丘亦耻之。”
《汉书·赵敬肃王刘彭祖传》:“彭祖为人巧佞,卑諂足共。”
颜师古注:“共读曰恭。足恭,谓便辟也。”
清孙枝蔚《讥老翁》诗:“南隣一老翁,足恭尔何求?朝扣富人门,夜饮富人楼。”
汪敬熙《一个勤学的学生》:“将军越夸奖他,他愈做出足恭的样儿。”
过于谦恭。
足zú(1)(名)脚;腿:~迹|~球|画蛇添~。(2)(名)器物下部形状像腿的部分:鼎~。足zú(1)(形)充足;足够:~额|~金|~数|~月|富~|丰衣~食。(2)(副)够得上某种数量或程度:菜~有十斤。(3)(副)足以(多用于否定式):不~为凭|微不~道。
恭读音:gōng恭gōng(动)恭敬:~候|~贺。