cūn yuán
cūn ān
cūn wù
cūn sǒu
cūn shì
cūn qíng
cūn qiú
cūn sī
cūn fù
cūn pó
cūn quán
cūn bì
cūn zhài
cūn sè
cūn sāng
cūn qián
cūn méng
cūn shù
cūn jǐng
cūn sī
cūn sài
cūn zhuāng
cūn lú
cūn shēng
cūn gōng
cūn yì
cūn zhuó
cūn pǔ
cūn qì
cūn chéng
cūn gū
cūn ōu
cūn chéng
cūn cái
cūn qiú
cūn yě
cūn méi
cūn mín
cūn zuì
cūn guǐ
cūn jiǔ
cūn xiàn
cūn qiáng
cūn shā
cūn cū
cūn pù
cūn wù
cūn lú
cūn niú
cūn jìng
cūn jí
cūn nǚ
cūn jì
cūn hàn
cūn ǎo
cūn huā
cūn xū
cūn zhòu
cūn yáo
cūn yuàn
cūn bù
cūn shàng
cūn kè
cūn zhǎng
cūn qī
cūn chōng
cūn lǔ
cūn fàn
cūn hān
cūn tuǎn
cūn jì
cūn mò
cūn yuán
cūn shè
cūn fú
cūn luò
cūn chǔn
cūn jiā
cūn wá
cūn gū
cūn lǘ
cūn qū
cūn yè
cūn wù
cūn fū
cūn qí
cūn xìng
cūn shù
cūn diàn
cūn yù
cūn pì
cūn dí
cūn tóng
cūn xū
cūn pào
cūn láng
cūn pín
cūn zhuāng
cūn xiàng
cūn bù
cūn liáo
cūn fù
cūn hù
cūn shù
cūn líng
cūn shè
cūn gū
cūn niù
cūn láo
cūn shēn
cūn xiāng
cūn chāo
cūn niǎo
cūn rén
cūn fāng
cūn zhòu
cūn yú
cūn fàn
cūn lǐ
cūn shú
cūn shū
cūn zhuàng
cūn fēi
cūn lǒng
cūn tián
cūn méng
cūn dào
cūn xíng
cūn shǐ
cūn juàn
cūn pèi
cūn lǘ
cūn qián
cūn lì
cūn yáo
cūn lù
cūn mén
cūn jìng
cūn miáo
cūn tóu
cūn niàng
cūn guō
cūn pǔ
cūn tǐng
cūn qí
cūn lín
cūn qiào
cūn wēng
cūn bǐ
cūn mán
cūn lǐ
cūn zhēn
cūn jū
cūn shà
cūn chǎng
cūn lǔ
cūn mà
cūn wán
cūn guài
cūn huà
cūn yān
cūn gǔ
cūn háo
cūn zhèn
cūn lì
cūn yǔ
cūn yán
cūn jīn
cūn tú
cūn shū
cūn tán
cūn jī
cūn jù
cūn yì
cūn yuán
cūn pēi
cūn sì
cūn pú
cūn xué
cūn yōng
cūn sú
cūn zhèng
cūn nóng
cūn lǎo
cūn shā
cūn lòu
cūn chán
cūn zi
cūn zhāi
cūn lái
cūn xì
cūn gē
cūn pō
cūn jiāo
cūn wǔ
cūn kǒu
cūn xìn
⒈ 粗鄙违拗。
引宋刘克庄《水龙吟·丁巳生日》词:“不须更问旁人,劝君自拂青铜照。幅巾短褐,有些野逸,有些村拗。”
元王晔《水仙子·答》曲:“是谁俊俏谁村拗,俺老人家不性索。”
明朱有燉《香囊怨》第二折:“若是你女儿的姻缘配匹,也不拣是何处的,只怕留了箇村拗愚浊之人,便是我一世前程也。”