guāi ài
guāi wáng
guāi fēn
guāi wéi
guāi chà
guāi guāi
guāi sàng
guāi lì
guāi zá
guāi bèi
guāi cì
guāi fú
guāi sàn
guāi là
guāi hé
guāi dùn
guāi yí
guāi mèi
guāi qí
guāi zhì
guāi lí
guāi chí
guāi yí
guāi fāng
guāi èr
guāi kuí
guāi jué
guāi qì
guāi jiǎn
guāi tì
guāi wǔ
guāi é
guāi bó
guāi nì
guāi yǎn
guāi qì
guāi wěn
guāi chuǎn
guāi yì
guāi jié
guāi xié
guāi shí
guāi zhōng
guāi guǐ
guāi yì
guāi yù
guāi làn
guāi yū
guāi huá
guāi quē
guāi liè
guāi jǔ
guāi zǐ
guāi wǎng
guāi shū
guāi zǔ
guāi qiān
guāi miù
guāi liè
guāi shū
guāi yù
guāi qiǎo
guāi zhí
guāi jiàn
guāi cuò
guāi xù
guāi wù
guāi yōng
guāi é
guāi lì
guāi zé
guāi líng
guāi fǎn
guāi shùn
guāi lí
guāi gé
guāi dù
guāi kuò
guāi lóng
guāi chuǎn
guāi pàn
guāi jué
guāi chāi
guāi liè
guāi wǔ
guāi shuǎng
guāi gěng
guāi shī
guāi chuǎn
guāi ài
guāi xī
guāi lù
guāi zhāng
guāi jiān
guāi diāo
guāi rén
guāi zhōng
guāi dàn
guāi luàn
guāi yuè
guāi lì
guāi màn
guāi jiǎo
guāi wěi
guāi miù
guāi wàng
guāi guǎ
guāi biàn
guāi wǔ
guāi jiǎn
guāi cháng
guāi pàn
guāi dòng
guāi yán
guāi yuǎn
guāi yīng
guāi qīn
guāi hù
guāi zhēng
guāi bié
guāi shū
guāi bèi
guāi pì
guāi diào
bō là
dá là
lí là
pō là
zhē là
cāo là
zhī là
hū là
kuāng là
bù là
guǎ là
ā là
huá là
yí là
mǒ là
suī là
wǎ là
bá là
dā là
guāi là
bá là
wù là
lì là
chǔ là
kǒu là
guā là
huí là
lā là
pū là
yè là
zǐ là
bà là
zhuài là
nà là
hú là
fā là
hā là
huài là
liáo là
láo là
huō là
dá là
hé là
huī là
hú là
láo là
wāi là
bō là
pì là
乖剌guāilà
(1) 违逆,不和谐;(性情)不会常规
例吾独乖剌而无当兮。——《楚辞·(好工具.)怨世》英verjuice;crusty;perverse;be contrary to reason⒈ 违忤;不和谐。
引《楚辞·东方朔<七谏·怨世>》:“吾独乖剌而无当兮,心悼怵而耄思。”
洪兴祖补注:“剌,戾也。”
《汉书·刘向传》:“朝臣舛午,胶戾乖剌。”
颜师古注:“言意志不和,各相违背。”
唐白居易《桐花》诗:“风候一参差,荣枯遂乖剌。”
鲁迅《坟·我们现在怎样做父亲》:“倘如旧说,抹煞了‘爱’一味说‘恩’,又因此责望报偿,那便不但败坏了父子间的道德,而且也……播下乖剌的种子。”
⒉ 悖谬失当。
引唐刘知几《史通·探赜》:“进奸雄而退处士,此之乖剌,復何为乎?”
宋陆游《南唐书·欧阳广传》:“措置乖剌,大失人心。”
乖guāi(1)(形)不闹;听话:小宝很~;阿姨非常喜欢他。(2)(形)伶俐;机警:这孩子嘴~|上了一次当;他也学得~多了。(3)(形)〈书〉违反情理:有~人情。(4)(形)不正常,指性情、行为:~戾|~谬。
剌读音:là,lá[ là ]1. 违背常情、事理:乖剌。剌谬。剌戾。