huō sà
huō lù
huò rú
huò liàng
huō chú
huō láng
huō chǎng
huō huō
huō zi
huō chǐ
huō là
huō chàng
huō jìn
huō chū
huō luò
huō pī
huō xiāo
huō qíng
huò lǎng
huò dàng
huō xiǎ
huō lüè
huō yǎn
huō xiā
huò dá
huō huái
huō pí
huò miǎn
huò rán
huō làng
huō là
huō sù
huō míng
huō ěr
huō kǒu
huō wù
huō lāng
huō rén
huō yá
huō xià
huá quán
huō lǎ
huō xiǎn
huō pì
huō zuǐ
huò mù
huō biān
huō le
huō chuò
bá là
yè là
liáo là
huī là
huá là
lí là
pō là
zhē là
bù là
chǔ là
bō là
lì là
zǐ là
hú là
lā là
wāi là
hé là
huí là
guāi là
láo là
suī là
kǒu là
bō là
wù là
yí là
huài là
hú là
pì là
bá là
láo là
kuāng là
guā là
bà là
pū là
mǒ là
dá là
cāo là
huō là
hū là
guǎ là
dā là
ā là
fā là
hā là
zhī là
wǎ là
nà là
zhuài là
dá là
⒈ 亦作“豁喇”。象声词。
引《警世通言·白娘子永镇雷峰塔》:“风过处,只闻得豁剌一声响,半空中坠下一个青鱼。”
《初刻拍案惊奇》卷二二:“树趁着风势,底下根在浮石中,绊不住了,豁喇一声,竟倒在船上来。”
《豆棚闲话·空青石蔚子开盲》:“从空豁喇一声,霎时山崩地裂,拔木飞砂。”
茅盾《路》:“豁剌, 华拿起一个盘子扔在地下。”
1. 残缺,裂开:豁口。豁子(残缺的口子)。
2. 摒弃;舍却:豁出性命。
剌读音:là,lá[ là ]1. 违背常情、事理:乖剌。剌谬。剌戾。